NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 230

này nằm dưới sự giám sát của một Hội đồng thống đốc Trung
ươ

ng đặt trụ sở tại Washington bao gồm tám thành viên, tất cả

đều là những người được tổng thống đích thân bổ nhiệm. Nói tóm
lại là chỉ có các ngân hàng dự trữ mới được quyền đề xuất chính
sách, nhưng những chính sách này lại phải được Hội đồng thông
qua.

Có lẽ không có gì đáng ngạc nhiên khi trong nội bộ hệ thống này

tồn tại những trò tiểu xảo, những cuộc chạy đua ngầm hòng giành
lấy quyền kiểm soát. Điểm tập trung quyền lực thực chất rất mơ
hồ, trong khi lại có quá nhiều cái tôi lớn – bao gồm mười hai
thống đốc của các ngân hàng dự trữ; sáu chính trị gia được bổ
nhiệm của Hội đồng Dự trữ Liên bang; Bộ trưởng Ngân khố và một
viên chức giám sát tiền tệ, cả hai đều là thành viên mặc định của
Hội đồng – tất thảy cùng chen lấn, xô đẩy nhau để tranh quyền
đoạt vị.

Từ buổi đầu mới hình thành, Hội đồng đặt tại Washington đã là

một tổ chức với mục đích và nhiệm vụ rất không rõ ràng. Khi nó
được thành lập năm 1913, Wilson coi nó là một cơ quan điều tiết
giữ vai trò như một người giám hộ cả mười hai ngân hàng dự trữ khu
vực. Do vậy, ông tin rằng các thành viên của cơ quan này nên là
những cá nhân không thuộc ngành ngân hàng. Song ông lại không
sẵn lòng trao cho nó nhiều uy thế lắm. Khi các thống đốc đầu
tiên của Hội đồng phàn nàn với tổng thống rằng chuyên viên về
nghi thức của Bộ Ngoại giao đã ra quyết định rằng, với tư cách là cơ
quan sinh sau đẻ muộn nhất của chính phủ, họ phải bị xếp vào cấp
thấp nhất theo thứ bậc xã hội, Wilson bèn đáp lời rằng theo ý của
ông, “họ có thể được xếp ngay sau Bộ Phòng cháy chữa cháy cũng
được.”

Hội đồng thậm chí còn chẳng có nổi trụ sở cho riêng mình mà

phải làm việc trong một khu văn phòng tồi tàn tăm tối nằm trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.