NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 28

định của một số ít chủ ngân hàng, sai lầm của họ, và về những hậu
quả khủng khiếp có thể xảy ra ảnh hưởng đến cả nhân loại.

Các ông trùm tài chính tạo nên nhan đề cuốn sách này là bốn

ông chủ ngân hàng trung ương chi phối thời kỳ sau chiến tranh:
Benjamin Strong của Cục Dự trữ Liên Bang Hoa Kỳ tại New York;
Montagu Norman, lãnh đạo lâu đời của Ngân hàng nước Anh; Émile
Moreau của Ngân hàng nước Pháp; và Hjalmar Schacht, lãnh đạo
Ngân hàng Quốc gia Đức. Vào những năm 1920, bốn nhân vật này
mang trong mình đầy những bí ẩn và danh tiếng; đôi khi họ được
mô tả như là “câu lạc bộ độc quyền nhất của thế giới.”

Cuộc khủng hoảng vừa qua năm 2008-2009 được so sánh với cuộc

Đại suy thoái 1929-1933 với nhiều điểm tương đồng nhưng cũng có
vài sự khác biệt. Cuộc khủng hoảng hiện tại năm 2008-2009 càng làm
cho người ta quan tâm nhiều hơn tới cuộc Đại suy thoái trong quá
khứ. Cuộc Đại suy thoái tạo ra sự tàn phá đặc biệt nghiêm trọng. Như
Liaquat Ahamed viết: “Trong suốt 3 năm khủng hoảng đó, GDP
thực tế trong những nền kinh tế lớn đã giảm 25%, một phần tư
nam giới trong độ tuổi lao động mất việc làm… Suy thoái kinh tế đã
tạo ra sự khốn khó chưa từng thấy ở khắp nơi trên thế giới, từ
những thảo nguyên bao la ở Canada tới những thành phố đông đúc,
chật chội ở Châu Á.”

Ahamed cho rằng có hai nguyên nhân chính tạo ra cuộc Đại suy

thoái. Thứ nhất là việc tái phục hồi một cách thiếu định hướng
chế độ bản vị vàng vào những năm 1920. Thứ hai là những món nợ
chính phủ khổng lồ, bao gồm cả những món bồi thường chiến phí
của Đức, hệ quả của Chiến tranh Thế giới thứ Nhất.

Không giống như bất cứ một sự biến động kinh tế nào đang

diễn ra ngày nay, cuộc đại khủng hoảng và cột mốc 1929 vẫn được
xem là bước ngoặt lớn của biến động tài chính thế giới. Một câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.