NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 444

Chín năm 1928, khi chỉ số Dow ở mức 240 điểm, ông phát tán một
bức thư tới nhiều bạn bè với tựa đề “Có lạm phát ở Mỹ hay không?”
trong đó ông dự báo rằng chứng khoán sẽ không hạ giá nhiều… trừ
khi thị trường đang quan tâm đến một cuộc suy thoái trong kinh
doanh, điều mà FED “sẽ làm hết khả năng của mình để tránh
không vấp phải.”

Sai lầm lớn của ông là đã không tính đến các yếu tố gây giảm

phát bắt đầu lan ra khắp thế giới. Sau sự ra đi của Strong vào
tháng Mười và FED bắt đầu chiến dịch công kích sự bùng nổ của
thị trường, ông dần nhận ra mối nguy giờ đã chuyển sang “chiều là
giảm phát và suy thoái trong kinh doanh.” Nhưng như chính ông
cũng thừa nhận, thậm chí đến đầu năm 1929, ông vẫn không hiểu
rõ tác động của sự khan hiếm vàng lên các ngân hàng Trung ương.
Ông đã nghĩ rằng cùng với thời gian họ sẽ tự giải phóng mình khỏi
những “di tích của thời cổ xưa.” Ông đã hoàn toàn không nhìn thấy
trước sự tranh giành vàng thực tế đã xuất hiện vào năm 1929. Ông
thừa nhận: “Tôi đã quên rằng vàng là thứ được tôn sùng quá đáng.”
Cái giá khi làm một nhà đầu cơ là ở chỗ tất cả những tính toán sai
lầm đều khiến tài sản bị hao hụt. Đến giữa năm 1929, ông đã
mất gần ba phần tư tiền của mình. Sự bù đắp duy nhất là, để
trả lãi các khoản vay, ông buộc phải thanh lý phần lớn các danh mục
chứng khoán của mình và gia nhập thị trường khủng hoảng của năm
1929 chỉ với lượng đầu tư ít ỏi.

Vai trò của người báo trước tai họa giờ được chuyển giao cho

Montagu Norman. Trong số những điểm dễ cháy đang sẵn sàng
bùng lên trong bối cảnh nền kinh tế thế giới mùa xuân hè định
mệnh đó - Đức lung lay bên bờ vực không trả được nợ, sự khan hiếm
vàng, giá cả hàng hóa giảm sút, sự điên rồ trên thị trường hối đoái
Mỹ, đồng bảng Anh vốn đã yếu thế lại bị Ngân hàng Trung ương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.