NHỮNG ÔNG TRÙM TÀI CHÍNH - Trang 494

kho nhưng tái đăng ký quyền sở hữu bằng phương pháp rất thô sơ.
Do đó, việc giảm dự trữ vàng của Anh và tích tụ chúng ở Pháp và Mỹ
chỉ được thực hiện bởi một nhóm người, họ xuống các căn hầm của
Ngân hàng Anh, chuyển một vài khối vàng xuống chiếc xe tải
bằng gỗ thấp với các bánh cao su nhỏ, đẩy chúng đi qua căn phòng
dài khoảng mười lăm feet đến bức tường đối diện và dỡ chúng
xuống sau khi đã gắn vài tấm biển tên màu trắng nhằm cho
thấy chúng giờ đã thuộc quyền sở hữu của Ngân hàng Pháp hay Cục
Dự trữ Liên bang Mỹ.

Thế giới phải hứng chịu một sự hạn chế chặt chẽ ngày càng tăng

về tín dụng khi mà một bên hầm có quá nhiều vàng, còn phía bên
kia lại không có đủ; điều đó khiến cho Lord d’Abermon, Đại sứ Anh
tại Đức sau chiến tranh và là một nhà kinh tế, một chính khách lão
thành phải thốt lên “Sự suy thoái lần này là xuẩn ngốc và phi lý
nhất trong lịch sử”.

Trong khi kho của cải của người Pháp cứ chất đống mãi lên

suốt mùa hè và mùa thu năm 1930 – cùng với nó là sự căng thẳng
giữa Anh và Pháp – thì người Pháp bắt đầu xem xét cẩn thận các
đề nghị được đưa ra. Việc các cuộc thảo luận kinh tế chủ yếu tập
trung quanh chủ đề chính sách vàng mới của Pháp làm cho Norman
hết sức khó chịu. Ông ta thấy rất thoải mái khi làm việc cùng
người Mỹ nhưng vì đã phải gánh chịu nhiều thua thiệt khi làm việc
cùng Moreau vào năm 1927 nên ông kiên quyết từ chối làm việc
cùng giới chức Pháp.

Thay vào đó, ông ta khôn ngoan để mặc cho Bộ Tài chính Anh cố

gắng đàm phán với những người đồng nhiệm bên phía Bộ Tài chính
Pháp. Những cuộc đối thoại này chẳng đi đến đâu cả. Trên thực tế,
chúng bộc lộ rõ những điều tệ hại nhất trong tính cách của cả hai
dân tộc này. Người Anh – trong các bài thuyết giảng đầy vẻ kẻ cả ‒
luôn tập trung vào bản chất thô sơ và sự yếu kém của hệ thống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.