NHỮNG PHÚ HỘ LỪNG DANH NAM KỲ - Trang 193

bàn kế hoạch. Một “tiên phong” được “chính vì vương” ban mật lịnh (ông
đạo Tưởng rỉ tai) mời Hương tuần Trương Văn Hiếm tới am có việc cần.
Ông đạo Tưởng nguỵ tạo đó là lịnh của Hương quản (Huỳnh Công Minh).
Vì ông Hiếm là người dưới quyền của Hương quản Minh. Ông Hương quản
cũng được mời, nhưng vì không tới, nên thoát chết.

Nghe lịnh ông Hương quản đòi tới am, ông Hiếm lật đật mặc áo vào rồi

tới am. Trên đường đi, ông Hiếm ghé mời thêm hai ông bạn láng giềng là
Mai Văn Du và Mai Văn Lang, lúc này cũng vừa thức sớm, đang uống trà
đàm đạo thời cuộc, mùa màng…

Tò mò, cả ba cùng tới am ông đạo Tưởng. Vừa tới nơi, cả 3 ông được tín

đồ sốt sắng “hộ tống” vào ngồi phía bên trong của bàn dài, sát phía vách.
Không ai nói ra, nhưng cả hai ông Du và Lang, đều cảm thấy có điều gì bất
trắc, đang lo lắng, bồn chồn. Ông đạo Tưởng và cái tiểu triều đình đùng
đùng sát khí. Sau này ông Lang kể lại, chính ông cảm thấy sự nguy hiểm
sắp xảy ra, nên bấm tay ông Hiếm. Ông Hiếm đứng dậy, định nói vài lời xin
rút lui. Còn ông Du giả bộ mắc tiểu, muốn ra ngoài, thình lình có lịnh dõng
dạc:

- Đảng ta đâu? Thộp cổ lũ chúng nó cho mau?
Khắp trong am có tiếng “dạ” lần như trong tuồng hát bộ. Cánh cửa am

đóng xập lại. Đã toan tìm lối thoát trước, ông Du, dốc toàn lực, lách mình ra
ngoài, chạy nhanh về nhà. Tuy vậy ông cũng bị một vết chém khá sâu, máu
tuôn xối xả. Vừa chạy, ông Du vừa la làng cầu cứu. Người chém ông Du là
“quân sư Hương”.

Lúc ấy, ông Hiếm bị tín đồ trong am ôm chặt, hết phương vùng vẫy. Oai

phong lẫm liệt như một tướng soái trong tuồng hát, đạo Tưởng chỉ vào mặt
ông Hiếm gằn từng tiếng:

- Mày nhớ lời thề “không phản Thầy, phản đạo” hay không? Cho mầy

sống chật đất.

“Nguyên soái Năm” phụ thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.