NHỮNG PHÚ HỘ LỪNG DANH NAM KỲ - Trang 221

PHỤ LỤC

Điếu văn của ông Bùi Quang Chiêu

Chị em, anh em, đồng bào!

Cái quang cảnh âu sầu buồn bực mà chúng ta đang thấy đây mỗi người

đều nhỏ giọt bi ai đê” tiếc thương cho một đấng Việt nam anh kiệt. Người
ấy là ai? Thì chúng ta đồng nhận là ông Tây Hồ Phan Chu Trinh vậy!

Anh đã vì nước, vì đồng bào mà lăn lóc trong đám chông gai, chẳng quản

thân, chẳng quản nhà, mà chịu hao mòn tâm huyết, để yêu cầu điều công lý,
sự tự do, nên anh đã đề xướng cái chủ nghĩa “ỷ Pháp”, cái chủ nghĩa cao
thượng ấy ngày nay, các phái Pháp Việt quốc dân học thức, đều hoan
nghinh, sùng bái.

Than ôi!

Người tế ấy, ai ngờ mạng thế ấy, khiến lòng người cho thiên lý chưa đặng

công. Chị em ơi, anh em ơi! Ai là người có tâm huyết mà chẳng đau lòng.
Huống chi chúng ta một dòng Hồng Lạc, một máu Tiên Rồng, sao đành ngơ
lập?

Tây Hồ anh ơi!
Còn giây phút đây, âm dương hai ngã, phân kẻ cổ người kim. Đau đớn

thay, dưới suối vàng anh có thấu tấm lòng này chăng?

Vậy tôi và anh chị em đây xin thề cùng anh rằng: “nắm chặt mỗi dây

đoàn thể Trung Nam Bắc để gìn giữ nhau mà bảo thủ cho cái chủ nghĩa
“Pháp Việt đề huề”, ấy là cái chủ nghĩa Cao thượng mà anh đã chủ xướng
lâu nay, đặng chúng tôi ở lòng bồi đắp cho xứng cái chí cả của đấng Việt
nam chí sĩ. Ấy mới rõ rằng anh tuy mất mà cái chủ nghĩa của anh sống còn
dài dặc.

Tây Hồ anh ơi!
Trước vong linh anh, tôi in thề một lần nữa rằng cái thân dư sinh này:

“nguyện hy sinh cho xã hội, nguyện hy sinh cho chủ nghĩa Pháp Việt đề
huề”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.