NHỮNG QUÂN BÀI TRÊN MẶT BÀN - Trang 180

Poirot phẩy tay không lấy. Ông giở tài hùng biện ra.

- Tất lụa Pháp kia à? Ông biết đấy, bị đánh thuế, đắt kinh khủng.

Một lô hộp mới tinh được đem ra.

- Rất đẹp, thưa Mademoiselle, nhưng tôi cần loại đẹp hơn thế này kia.

- Dĩ nhiên. Chúng tôi có loại đẹp cực kỳ, nhưng đắt lắm lắm ấy.

Không bền đâu. Mỏng cứ như tơ nhện ấy mà.

- Chính thế! Chính loại đó đấy.

Lần này cô gái biến đi rất lâu, mãi mới quay lại:

- Đẹp chưa? - Cô gái lấy bít tất từ túi ra, loại bít tất đẹp nhất, mỏng

nhẹ nhất.

- Enfin (Được rồi). Đúng là loại ấy đây.

- Trông yêu quá đi. Ngài lấy bao nhiêu đôi ạ?

- Để xem nào. Tôi cần mười chín đôi.

Cô gái tí nữa thì ngã khuỵu xuống sau quầy hàng, nhưng nhờ được

đào tạo lâu dài nên cô vẫn đứng vẫn được.

- Nếu ngài mua hai tá chẵn thì giá sẽ hạ hơn đấy. - Cô gái khẽ gợi ý.

- Không, tôi cần mười chín đôi. Với các màu khác nhau nhé.

Cô gái ngoan ngoãn chọn ra mười chín đôi, gói gọn lại và tính tiền.

Khi Poirot đi ra với món hàng mua được, cô gái quầy bên cạnh tấm

tắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.