NHỮNG QUÂN BÀI TRÊN MẶT BÀN - Trang 217

- Khốn khổ cô bé! - Bà Lorrimer đáp - Sống trên đời trẻ dại và sợ sệt

như thế... ông có cho rằng tôi sẽ giữ kín điều bí mật này chăng?

- Không, tôi không nghĩ thế đâu.

- Nhất là khi đã biết rằng tôi, chính tôi... - bà kết thúc câu nói với cái

nhún vai - Tất nhiên tôi sẽ không làm người đứng ra buộc tội... cũng tùy
cảnh sát...

- Đúng vậy, nhưng hôm nay bà đã đi xa hơn thế.

Bà Lorrimer nói vẻ ác nghiệt:

- Tôi chưa bao giờ là người dễ xúc động hay có trái tim yếu đuối,

nhưng giờ thì tôi cho rằng những đức tính ấy ngày càng lớn lên cu2ng với
tuổi tác. Tôi cam đoan với ông là mình không bị tình cảm ủy mị chi phối
đâu.

- Đây không phải là người dẫn đường an toàn, bà ạ. Cô Meredith trẻ

tuổi, mỏng mảnh, trông cô bé luôn có vẻ rụt rè và sợ sệt, dường như xứng
đáng được thương xót thật. Nhưng tôi, tôi không đồng ý như thế. Cho phép
tôi kể hầu bà vì sao cô Meredith giết chết ông Shaitana. Bởi vì ông ấy biết
rằng trước đó cô gái này đã giết chết một bà già mà cô đang chăm sóc, với
lý do là bà ấy biết rằng cô ta đã ăn cắp.

Bà Lorrimer hơi giật mình:

- Thật ư? Ngài Poirot?

- Không còn nghi ngờ gì nữa. Người ta có thể nói rằng cô bé mềm

yếu, dịu dàng quá đi! Ồ không! Cô ấy nguy hiểm lắm, thưa madame, cái cô
Anne nhỏ xíu ấy, ở bất kỳ đâu có liên quan đến sự an toàn và dễ chịu cho
mình là cô ta liền điên cuồng phản kháng một cách xảo quyệt để bảo vệ bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.