NHỮNG QUÂN BÀI TRÊN MẶT BÀN - Trang 68

- "Giết người bằng hoa sen" - Poirot nhắc khẽ "Đầu mối từ cây sáp

nến" (tên hai tuyển thuyết bà Oliver viết).

Bà Oliver quay nhìn ông, mắt lấp lánh cảm phục:

- Ông quả thông minh thật đấy. Dĩ nhiên hai âm mưu đó giống hệt

nhau nhưng có ai phát hiện ra đâu nào. Một là những tài liệu bị đánh cắp tại
một bữa tiệc thân mật vào cuối tuần của nội các, còn một lại là vụ giết
người tại Borneo trong ngôi nhà của một công nhân trồng cao su.

- Nhưng điểm chốt cơ bản của hai câu chuyện lại giống nhau - Poirot

nói. Một trong những trò khéo của bà. Anh chàng trồng cao su bố trí vụ giết
chính mình, còn viên bộ trưởng bố trí vụ trộm những tài liệu của mình.
Cuối cùng, nhân vật thứ ba xuất hiện và biến những ngờ vực và giả thuyết
thành sự thật.

- Tôi thích tác phẩm gần đây nhất của bà, bà Oliver ạ - Battle góp

chuyện. Cuốn nói về việc tất cả các nhân viên cảnh sát quan trọng nhất bị
bắn chết cùng một lúc. Bà chỉ mắc sai lầm trong một số chi tiết thôi. Tôi
biết bà rất ưa chính xác cho nên tôi cứ tự hỏi liệu bà có...

Bà Oliver ngắt lời:

- Nói thật là tôi không hề để ý tới tính chính xác. Ai cần sự chính xác?

Ngày nay chẳng có ai hết. Nếu một nhà báo viết rằng một cô gái đẹp hai
mươi hai tuổi tự sát bằng cách mở hơi ga sau khi ngắm biển xanh và hôn từ
biệt anh Bob yêu quí của mình... thì liệu có ai làm ầm lên vì chuyện thực ra
cô đã hai mươi sáu tuổi rồi, còn căn phòng lại ở trong đất liền và anh người
yêu là gã nhà quê tên gọi Bonnie? Nếu một phóng viên có thể làm việc đó
thì tại sao tôi cứ phải bận tâm nếu mình lẫn lộn các chức vụ trong ngành
cảnh sát và viết "súng săn" thay cho "súng tự động sáu nòng"?

Vấn đề chủ yếu là có thật nhiều xác chết. Một khi câu chuyện bắt đầu

trở nên đơn điệu thì một chút máu sẽ kích thích người đọc hơn. Còn nếu ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.