NHỮNG QUY TẮC MẸ NGHIÊM KHẮC DẠY CON TỰ LẬP - Trang 125

lên trên một chiếc

hyperdrive, đẩy con

cái chúng ta bước

nhanh thêm một, hai

và nhiều bước nữa.

Đôi khi kết quả nhận

được chẳng phải lúc

nào cũng hay ho.

cùng nhau đi xem đội Yankee thi đấu!
Ngày nào đó chúng ta sẽ ngồi bên nhau và
đọc những cuốn Ngôi nhà nhỏ! – và trước
khi chúng ta kịp nhận ra những mong ước
trong sáng đó chỉ là cơn nóng vội, chúng
ta đã đặt chân lên con dốc trơn tuột của
cái sự “thúc giục con lớn quá nhanh”. Có
lẽ vì quá nôn nóng mong được cùng con
tận hưởng mọi thứ nên chúng ta đã hồ hởi
dẫn chúng đi xem những bộ phim được gắn mác G

(2)

vừa mới được công

chiếu và nhanh chóng chuyển sang (sau khi chúng ta mua đĩa DVD của
tất cả những bộ phim chúng ta vừa xem) dòng phim được gắn mác
PG

(3)

. Rốt cuộc, dù đứa trẻ mới chỉ có năm tuổi, nhưng nó đã biết thích

Transformers hay Captain America. (Nhưng có thật là nó thích không,
hay nó đã nhìn thấy một món đồ chơi Transformers được tặng kèm
trong hộp ngũ cốc?)

Đến khi nó được sáu tuổi, bạn không thể cứ chạy đến cửa hàng

Target và chộp lấy vài cái áo T-shirts giá 10 đô-la một đôi được, bởi vì
đứa con hiểu biết của bạn muốn một chiếc áo của hãng Justice hoặc (cứ
nghĩ đến là tôi lại rùng mình) hãng Abercrombie. (Và bởi vì nó có vẻ
quá muốn cái áo đó, hay bởi bạn đang không có tâm trí nào để đi tranh
cãi với con về quyền hạn của mình hoặc bạn không nghĩ rằng nó sẽ hiểu,
cũng có thể bạn bị quấy rầy bởi nỗi lo sợ rằng con bé sẽ không vui nếu
bạn từ chối không mua cho nó một cái áo của hãng Justice, nên bạn đầu
hàng.)

Những điều này không tự nhiên xuất hiện bên trong bọn trẻ, chẳng

có đứa trẻ vừa ra khỏi bụng mẹ đã có khả năng học hỏi siêu việt hay
(còn tệ hơn) hờ hững với quần áo, phim ảnh, đồ chơi, các sự kiện thể
thao và những đặc quyền trong gia đình. Nó bắt nguồn từ chính chúng
ta
– những người thúc đẩy chúng. Dù cố tình hay vô ý, chúng ta cũng
đang nhen nhóm và sau đó thổi bùng cảm giác về việc chúng phải được
sở hữu cái gì mới tốt, và những thứ phù hợp với độ tuổi của chúng hoặc
có thể phù hợp với độ tuổi nhỏ hơn chúng một chút (ví dụ các cô bé chơi
búp bê khi còn học lớp một hoặc thậm chí là lớp lớn hơn) là không đủ
tốt
, bởi vì có những thứ khác lớn hơn, tốt hơn và tinh tế hơn. Điều này
giống như việc thấy một cô bé năm tuổi đang chơi búp bê, thay vì nghĩ
rằng: “Ôi! trông nó mới đáng yêu làm sao; con bé vẫn chơi trò mẹ con
với búp bê kìa,” chúng ta lại nghĩ: “Thời bây giờ người ta làm ra búp bê
Barbie trông mới thời trang làm sao!” Hoặc có lẽ ai đó khác – ông, bà,
một người bác hay một người bạn – cũng đang nghĩ vậy và họ sẽ xuất
hiện ở bữa tiệc sinh nhật tới với một cô búp bê mặc váy ngắn bằng đồng

124

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.