NHỮNG TẶNG PHẨM CỦA NGƯỜI DO THÁI - Trang 89

bị thiêu rụi”. Cho dù sức nóng trong sa mạc khô ráo này là một lời cảnh báo
thường xuyên đối với những người chăn chiên du mục, Moshe kiên quyết:
“mình phải lại xem cảnh tượng kỳ lạ này mới được - vì sao bụi cây lại
không cháy rụi?”.

Khi Moshe đi về phía đám lửa thì “từ giữa bụi cây” Thiên Chúa hai lần

gọi tên ông:

“Moshe! Moshe!”

Ông thưa:

“Dạ, tôi đây!”

- đúng là những lời mà Avraham dùng.

Người phán;

“Chớ lại gần!

Cởi dép ở chân ra (giống như những người Ả Rập hay làm khi bước

vào đất Thánh) vì nơi ngươi đang đứng là đất Thánh” Người lại phán:

“Ta là Thiên Chúa của cha ngươi,

Thiên Chúa của Avraham,

Thiên Chúa của Yitzhak,

Thiên Chúa của Yaakov”

Moshe, hoàng tử Ai Cập, hầu như không hề có sự chuẩn bị gì cho một

khoảnh khắc như thế, hành động với một nỗi sợ hãi mà các tổ phụ của ông
hiếm khi làm thế:

Moshe che mặt đi,

vì sợ nhìn phải Thiên Chúa.

Nhưng Thiên Chúa đã để lộ mình ra, Người phán:

“Ta đã thấy cảnh khổ cực của dân Ta bên Ai Cập,

Ta đã nghe tiếng chúng kêu than vì bọn cai hành hạ.

Phải, Ta biết các nỗi đau khổ của chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.