NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 167

- Bà không muốn có công việc khác hơn thế ư? Ngày nào đấy bà phải lo
đến cuộc đời của mình chứ?

- Đây là cuộc đời tôi, - bà cười đáp. - Công việc tôi đang làm là cuộc đời
tôi.

- Tôi biết. Tôi cũng thế. Tôi chụp ảnh để sống. Nhưng thật kỳ lạ khi tôi về
đây, có cái gì đã làm cho tôi dao động. Tôi cảm thấy đời tôi thiếu thốn cái gì
đó. - Ông nhìn vào xơ và nói tiếp: - Có lẽ cái tôi thiếu đó là bà. - Xơ không
biết nói sao. Bà nằm yên một hồi lâu, rồi nhìn xa xăm.

- Everett, hãy cẩn thận. - Xơ nói nhỏ. - Tôi nghĩ là chúng ta không nên đề
cập đến chuyện đó.

- Tại sao không? - Ông thẳng thắn hỏi. - Nếu ngày nào đó xơ đổi ý, không
muốn làm nữ tu nữa thì sao?

- Nếu tôi không đổi ý? Tôi thích làm nữ tu. Tôi thích thế từ ngày mới ra
trường điều dưỡng. Tôi mơ thế, Everett à. Tại sao tôi lại bỏ giấc mơ ấy?

- Nếu xơ đổi giấc mơ ấy được thì sao? Nếu xơ rời tu viện mà vẫn làm công
việc hiện tại. Xơ có thể làm công tác xã hội, hay chăm sóc những người vô
gia cư. - Ông nghĩ bà có thể làm việc đó trong một hoàn cảnh khác.

- Tôi làm tất cả việc ấy với tư cách là một nữ tu. Tôi thích thế. - Ông làm bà
lo sợ. Bà muốn ông dừng lại, đừng đi xa hơn, nếu không bà sẽ không thể
gặp ông được nữa. Bà không muốn việc này xảy ra nhưng bà phải sống
đúng theo lời thề của mình. Dù ông thích hay không, bà vẫn là nữ tu.

- Chắc tôi còn đến thăm xơ, và thỉnh thoảng làm cho xơ khó chịu. Xơ có
thấy vậy không? - Ông cười và nhìn xơ dưới ánh mặt trời trong trẻo.

- Tôi rất thích, miễn là chúng ta đừng làm những việc điên cuồng. - Xơ
nhắc nhở, và mừng vì ông không thúc ép bà đi xa hơn.

- Nếu tôi “điên” thì chuyện gì sẽ xảy ra? - Ông hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.