NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 231

bà. Ông nghĩ bà là một vị thánh và những người khác cũng nói như thế về
bà.

Tới nhà bà, ông trả tiền cho tài xế, rồi lo lắng đi đến thềm nhà ở phía trước.
Thềm đầy rêu phong, sứt mẻ nhiều chỗ. Hai người say khướt đang ngồi trên
bậc thềm, cùng chia nhau một chai rượu. Chừng nửa tá gái điếm lai vãng
trước đó để kiếm “khách”. Dù không là ngày Giáng sinh, mọi việc ở đây
cũng diễn ra bình thường.

Ông bấm chuông, không ai trả lời. Ông định gọi điện thoại di động của
Maggie, nhưng không muốn làm bà hoảng sợ. Ông bèn ngồi xuống bậc
thềm. Trời lạnh, nhưng mặt trời đã ló dạng, không khí rất dễ chịu. Ông
quyết ngồi đợi, dù thời gian có dài đến đâu. Ông biết thế nào cuối cùng bà
cũng xuất hiện. Có lẽ bà đang phục vụ bữa ăn Giáng sinh cho người nghèo
ở đâu đó.

Hai bợm nhậu ngồi ở bậc thềm dưới ông vẫn chuyền chai cho nhau uống,
bỗng một người nhìn lên, đưa chai mời ông. Rượu uýtky loại rẻ tiền. Họ dơ
bẩn và hôi hám, cả hai nhìn ông cười, hai hàm đã rụng hết răng.

- Uống một ngụm nhé, - một người nhừa nhựa nói. Người kia có vẻ say
hơn, trông như đang thiu thiu ngủ.

- Hai anh có tính đến chuyện đi họp hội Cai Rượu không? - Everett thân ái
hỏi. Ông từ chối không uống, người đưa chai mời nhìn ông khinh khỉnh và
quay mặt đi. Anh ta hích bạn, chỉ về phía Everett, rồi không nói tiếng nào,
họ đứng dậy bỏ đi. Everett nhìn họ. - Nhờ Chúa tôi mới đến đây, - ông nói
lẩm bẩm trong miệng, rồi tiếp tục ngồi đợi Maggie. Ngày Giáng sinh mà
ngồi đợi người mình yêu có gì tuyệt vời bằng.

***

Maggie và Sarah uống trà vui vẻ ở khách sạn St, Francis. Họ dùng trà loại
cao cấp của người Anh, với bánh nướng, và bánh ngọt. Họ vừa nhấp trà
Earl Grey vừa nói chuyện thoải mái. Maggie nghĩ Sarah có vẻ buồn, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.