NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 60

Chương 4

Melanie ở bên ngoài khách sạn Ritz-Carlton một hồi lâu để giúp người bị
nạn. Nàng gặp hai bé gái đi lạc và giúp chúng đi tìm mẹ. Nàng không làm
gì được nhiều, vì không có kỹ năng điều dưỡng như xơ Mary Magdalen,
nhưng nàng có thể an ủi mọi người và giúp họ an tâm. Những người thân
cận với Melanie không có ai ở lại với nàng. Nàng vẫn mặc áo dạ hội, mang
giày trình diễn, và khoác chiếc áo vest của Everett Carson. Chiếc áo khoác
bây giờ dơ bẩn, dính đầy bụi và máu nơi những người bị thương vấy sang.
Nhưng nàng cảm thấy thoải mái khi ra ngoài đường như thế này. Lần đầu
tiên trong một thời gian dài, dù không khí có nhiều bụi do vôi hồ bay ra,
nàng vẫn cảm thấy dễ thở.

Nàng ngồi sau chiếc xe cứu hoả, ăn cái bánh cam vòng, uống cà phê và nói
chuyện với những người lính cứu hỏa về những gì đã xảy ra vào tối đó. Họ
kinh ngạc và sung sướng khi được uống cà phê với Melanie Free.

- Melanie Free, cô cảm thấy cuộc sống của mình như thế nào? - Một người
lính cứu hỏa hỏi nàng. Anh ta sinh ra ở San Francisco và lớn lên ở Mission.
Bố anh là cảnh sát, hai anh trai cũng vậy, còn hai người anh em trai khác thì
làm lính cứu hỏa như anh. Các chị em gái đều lấy chồng ngay khi học xong
trung học. Melanie Free có cuộc sống rất khác với cuộc sống của anh,
nhưng nhìn nàng uống cà phê, ăn bánh ngọt, anh thấy nàng gần gũi giống
như mọi người khác.

Nàng đáp: - Cuộc đời có lúc vui có lúc buồn. Có rất nhiều công việc phải
làm và nhiều áp lực, nhất là khi chúng tôi có một show diễn lớn. Báo chí
làm cho tôi ngán ngẩm. - mọi người đều cười khi nghe Melanie nói vậy.
Nàng lấy thêm cái bánh khác. Người lính cứu hỏa vừa hỏi nàng mới hai
mươi hai tuổi mà đã có ba con. Anh nghĩ cuộc đời của nàng có vẻ lý thú,
nhưng anh yêu vợ con. - Còn anh thì sao? - Nàng hỏi. - Anh thích công việc
của mình không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.