NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 62

hiệu và những mảnh tường vỡ từ các tòa nhà văng ra. Nàng đi ngoài đường
sẽ không được an toàn, đó là chưa kể đến những dây điện rơi rải rác, rất
nguy hiểm.

Người lính cứu hỏa trẻ nhất đề nghị đưa Melanie đến nơi tạm trú cách đó
hai khu phố và nàng miễn cưỡng nhận lời. Đã bảy giờ sáng, nàng nghĩ chắc
mẹ nàng rất lo. Trên đường đi, Melanie nói chuyện vui vẻ với anh lính cứu
hoả. Trại tạm trú nằm trong giảng đường của nhà thờ, nhiều người đã được
đưa đến đây. Khi đến nơi, nàng thấy rất nhiều người đang chen chúc và
nhân viên tình nguyện của Hội Chữ Thập Đỏ và những thành viên trong
giáo hội đang dọn bữa ăn sáng. Số người trong trại quá đông, nàng không
biết làm sao để tìm mẹ nàng. Nàng chia tay người lính cứu hỏa ở ngoài cửa,
cám ơn anh ta rồi đi vào trong, len lỏi qua đám đông để tìm những người
quen. Người rất đông, họ nói chuyện, khóc, cười, và tỏ ra lo âu, có hàng
trăm người ngồi trên nền nhà.

Cuối cùng nàng thấy mẹ ngồi bên cạnh Ashley và Pam, người trợ lý của
Melanie. Họ lo cho Melanie suốt nhiều giờ qua. Khi Janet thấy nàng, bà
vùng dậy chạy đến ôm ghì lấy con. Bà ôm mạnh đến nỗi gần như làm nàng
nghẹt thở.

- Lạy Chúa, Mel. Mẹ cứ sợ con bị điện giật, hay bị mảnh tường rơi vào đầu.

- Không, con ở ngoài đường giúp đỡ nhiều người, - Melanie đáp nhỏ. Mỗi
khi nàng ở bên cạnh mẹ, giọng nàng thường rất dịu dàng. Nàng thấy Ashley
tái mét mặt mày, cô ta bị cơn địa chấn làm cho hoảng hồn khiếp vía. Ashley
ngồi co ro suốt đêm bên cạnh Jake. Nhưng Jake không hay biết gì, vì anh
say rượu, say thuốc trước khi có động đất nên ngủ khì.

Khi mẹ nàng gọi to, Jake hé mở mắt và nhìn thấy Melanie. Anh ta nhìn
Melanie với ánh mắt ngạc nhiên. Jake không nhớ màn trình diễn của nàng
và không biết mình có ở đó không, nhưng chắc anh ta nhớ mặt đất đã rung
chuyển rất mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.