NHỮNG TRÁI TIM VÀNG - Trang 72

- Tôi biết tên cô, - bà tiên nhỏ tóc đỏ cười nói. - Tôi quên giới thiệu với cô.
Tôi là Maggie, - bà nói thêm.

- Bà là tu sĩ à? - Melanie kinh ngạc hỏi. Nàng không tin người đàn bà nhỏ
nhắn mặc áo hồng, có mái tóc màu đỏ này lại là nữ tu. Không có gì nói lên
bà ta là tu sĩ ngoài chiếc thánh giá nơi cổ; nhưng mọi người đều đeo thánh
giá. - Trông bà không có vẻ gì là tu sĩ hết, - Melanie cười. Lúc nhỏ nàng đã
đi học trường công giáo, nàng nghĩ các bà nữ tu đều lạnh lùng, những người
trẻ cũng vậy. Họ đều đồng ý những tu sĩ già đều xấu tính, nhưng nàng
không nghĩ thế với Maggie. Bà không nhỏ nhen, trái lại rất tươi vui, bặt
thiệp, và làm việc cật lực. Melanie thấy bà đối xử với mọi người rất tử tế.

- Tôi giống nữ tu chứ? - Maggie hỏi.- Nữ tu bây giờ đều như tôi hết.

- Khi tôi đi học, họ không thế, - Malanie nói. - Tôi thích chiếc áo lao động
của bà.

- Có người cho tôi đấy. Chắc ông giám mục không đồng ý nhưng cái áo làm
cho nhiều người cười. Tôi nghĩ bây giờ mặc áo như thế này cho vui. Nhiều
người cần cười. Trong thành phố có quá nhiều thiệt hại, nhà thì bị sập, một
số lớn bị cháy. Cô ở đâu, Melanie? - Xơ Maggie hỏi khi hai người uống
nước xong và đứng dậy.

- Ở L.A. Với mẹ tôi.

- Tuyệt quá. - Maggie đáp - Cô có thể ở riêng để khỏi bị nhiều phiền phức.
Cô có bạn trai chưa? - Melanie cười và gật đầu.

- Vâng. Anh ấy có đến đây. Có lẽ anh ấy ngủ trong hành lang dành cho
chúng tôi. Tôi mang theo bạn trong những buổi trình diễn, và mẹ tôi cũng
đến cùng một số người làm việc cho tôi, có các nhạc công trong ban nhạc
nữa.

- Thế là cả một nhóm đông đúc. Bạn trai của cô có dễ thương không? - Cặp
mắt xanh nhìn nàng, Melanie ngần ngự một lát mới đáp. Xơ Maggie quan

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.