NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 144

Con người nhỏ nhoi xấu xí đó đã làm được một chuyện là thay cho

việc lẩn trốn đằng sau hàng rào,tôi quyết định đi đến công viên, sau khi
đã tuyên bố trước với Zosia rằng từ nay trở đi sẽ chơi cùng - với nó và
với Lonia.

Dĩ nhiên là em gái tôi rất thích dự kiến đó.
- Anh hãy có mặt ở công viên lúc hai đứa chúng em ra đi dạo. - Zosia

nói- Anh hãy chào cả cô gia sư, người luôn đọc sách ở nhà hóng mát;
nhưng đừng nói chuyện với cô lâu, vì cô ấy không thích bị ai cản trở.
Còn sau đó thì anh sẽ thấy chúng ta chơi vui thế nào!

Cùng ngày hôm ấy, khi ăn trưa, em nói với tôi với vẻ mặt bí ẩn:
- Anh đến lúc ba giờ nhé; em đã nói với Lonia rồi, rằng anh sẽ có

mặt. Khi chúng em đi từ dinh ra em sẽ ho...

Em gái tôi lao vào làm việc gì đó, còn tôi, dĩ nhiên, tôi đi ra ngoài,

thực ra tôi không bao giờ muốn giam mình ở trong phòng. Tôi vừa ra
tới sân thì Zosia chạy theo tôi.

- Kazio ơi! Kazio ơi!...
- Cái gì thế?...
- Khi em ho thì anh biết điều đó có nghĩa là gì chứ?...- Con bé nói

với vẻ trịnh trọng.

- Anh hiểu mà.
Nó quay lại phòng, song còn gọi tôi qua cửa sổ:
- Khi em ho... Anh nhớ đấy!
Và tôi còn biết đi đâu nếu như không phải là công viên, mặc dù đến

giờ hẹn còn những hơn một tiếng rưỡi đồng hồ nữa. Tôi đăm chiêu suy
nghĩ đến mức không hề biết hôm đó chim trong vườn hót thế nào,
thông thường nó hót rất say sưa. Tôi chạy vòng quanh công viên vài
lần, rồi ngồi trên thuyền buộc sát bờ và vì không thể bơi, ít nhất tôi
cũng đung đưa nó để khỏi buồn chán.

Tôi đặt kế hoạch củng cố lại mối quen biết với Lonia. Điều đó phải

được tiến hành như sau: Khi Zosia ho, tôi sẽ cúi đầu và từ lối mòn bên
cạnh đi ra đường chính. Lúc bấy giờ, Zosia sẽ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.