NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 204

tự tháp khổng lồ xuống các đồng cỏ và vườn cây, tỏa sáng cả vùng
thung lũng xung quanh rộng tới vài hải lí. Mặc dù đêm đã khuya, trong
các mái lều và ngôi nhà, đèn vẫn sáng, dân chúng đổ xô ra khỏi nhà
ngắm bầu trời thoáng đãng. Dọc dòng sông Nile, những chiếc thuyền
nối đuôi nhau như mắc cửi, tựa như trong ngày lễ hội; trong rừng cọ,
trên bờ sông, ngoài chợ, trên phố và bên cạnh hoàng cung Ramzes nhấp
nhô cả biển người. Vậy mà vẫn tĩnh lặng đến mức tiếng rì rào của đám
sậy nước và tiếng kêu rên rỉ của lũ chó sói săn mồi vẫn vẳng đến tai
Horus.

- Tại sao họ lại tụ tập đông như vậy? - Horus hỏi một quan đại thần

và chỉ tay về phía biển người.

- Thưa ngài, họ muốn chào đón ngài trên cương vị một pharaon mới

và được nghe từ chính miệng ngài những điều tốt đẹp mà ngài dành cho
họ.

Trong giây phút ấy, lần đầu tiên niềm kiêu hãnh về sự vĩ đại đập

mạnh vào trái tim thế tử như sóng biển trào dâng đập vào bờ thẳng
đứng.

- Thế còn những ánh sáng kia có nghĩa là gì? - Horus hỏi tiếp.
- Bẩm thế tử, các tăng lữ đến mộ thân mẫu ngài, Zefora, để mang thi

hài ngài về khu hầm mộ các pharaon.

Trái tim Horus lại bùng cháy nỗi xót thương thân mẫu, mà thi hài

người - vì lòng nhân từ dành cho dân nô lệ - vua Ramzes khắc nghiệt
đã cho chôn giữa đám người nô lệ.

- Ta nghe có tiếng ngựa hí. - Horus vừa nói vừa vểnh tai nghe - Ai ra

đi vào giờ này?

- Bẩm ngài, đó là quan chưởng ấn lệnh cho lính hỏa bài đi rước

Jetron, thầy giáo dạy ngài về ạ.

Horus thở dài khi nhớ đến người bạn yêu kính mà vua Ramzes đuổi

khỏi đất nước vì tội đã tiêm nhiễm vào tâm hồn cháu nội và là kẻ kế vị
ngôi báu sự ghê tởm chiến tranh và lòng nhân từ đối với dân chúng bị
áp bức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.