NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 237

- Tôi bị lạc trên cánh đồng, ngựa không chịu chạy... Tôi đã đi bộ về

đây buổi sáng... Cô giáo lúc bấy giờ đã...

- Mày nói láo!
Cậu bé không đáp lại. Doctor nhìn thẳng vào mắt nó và nhận thấy

một cảm giác kì lạ: đôi mắt đó tỏ ra mệt mỏi và sợ hãi, một nỗi tuyệt
vọng kiểu nông dân, ngu ngốc man rợ, giống như một bí mật không thể
khám phá đang hiện lên trong đó như hiện lên từ một hang động dưới
lòng đất.

- Tôi mang đến đây, thưa ngài, những quyển sách mà cô giáo đã cho

tôi mượn. - Nó nói rồi lôi từ dưới nách ra vài quyển sách đã xạm màu
và bẩn thỉu.

- Mày để cho tao yên... Cút khỏi đây ngay!- Doctor hét lên, quay

lưng lại và chạy vào căn phòng nhỏ.

Tại đó, hắn đứng giữa đống đồ cũ, các tờ giấy và những quyển sách

vứt bừa bãi trên nền nhà và cười ngẩn ngơ tự hỏi:

- Mình muốn gì ở đây nhỉ?... Ở đây chẳng có gì cho mình, mình

không có quyền!

Một sự tôn sùng sâu sắc, sự thấu hiểu, sự dò xét kĩ càng, sự nhún

nhường lớn lao bao phủ hắn. Giá như hắn ở lại đó lâu thêm một tiếng
đồng hồ nữa thôi, hắn sẽ lần lên đến đỉnh dãy núi mà trên đó, sự điên rồ
đang ngự trị. Trong màn bí mật trước chính mình, hắn biết rằng mối lo
về bản thân sẽ tan biến. Giữa tất cả những điều nghiền nát hắn trong
giây phút đó có sự không tương xứng lớn lao với chính bản thân hắn,
một thứ gì đó, thứ làm bật ra từ miền sâu thẳm tâm hồn hắn cội rễ cảm
xúc cuối cùng của con người: tính ích kỉ và - tính ích kỉ ấy vừa bóp
nghẹt vừa ra lệnh bao bọc quanh mình dải cầu vồng, thứ đã nâng cô gái
ngu ngốc kia lên khỏi mặt đất. Phải chạy khỏi đây càng nhanh càng
tốt... Sau khi quyết đi ngay khỏi chỗ đó, hắn bắt đầu bày tỏ nỗi tuyệt
vọng bằng những lời nói văn hoa đẹp đẽ, điều mang lại cho hắn một sự
nhẹ nhõm đáng kể.

Hắn hạ lệnh cho xe đến...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.