NHỮNG TRUYỆN NGẮN KINH ĐIỂN BA LAN - Trang 332

tiếng gầm của báo thật gần, nhìn thấy những con trăn khổng lồ đung
đưa như những sợi dây vắt vẻo trên cây; biết những hồ nước trong rừng
như mơ ngủ mà đầy cá chình điện và cá sấu. Ông biết con người sống
kinh khủng như thế nào trong những khu rừng rậm nông choèn, nơi
từng chiếc lá đơn chiếc có thể nhấc bổng vật nặng gấp mười lần mình,
trong đó nhung nhúc những con muỗi hút máu, những con vắt trên cành
cây và những con nhện độc khổng lồ. Chính ông đã cảm nhận được,
chính ông đã trải qua, chính ông đã chịu đựng tất cả mọi chuyện; vì vậy
bây giờ chúng càng mang lại cho ông niềm khoái cảm được nhìn từ trên
cao khu rừng cận xích đạo đó, được thưởng thức cái đẹp của nó, mà lại
được che chở trước mọi bất trắc.

Tháp của ông bảo vệ ông trước mọi sự rủi ro. Ông chỉ rời xa nó đôi

khi vào buổi sáng Chủ nhật. Lúc bấy giờ, ông mặc chiếc áo choàng
màu tím than của người gác với hàng khuy bạc, trên ngực đeo huy
chương chữ thập của mình và cái đầu tóc trắng ngẩng cao với niềm tự
hào, khi bên cạnh lối vào nhà thờ nghe thấy những người lai da đen nói
với nhau: “Chúng ta có một người gác đèn biển lương thiện”. - “Và
không phải là người theo tà giáo, mặc dù là một gã người Mĩ!” Sau
buổi lễ cầu kinh, ông lập tức trở về đảo với cảm giác hạnh phúc, bởi
ông luôn luôn không tin vào đất liền. Ngày Chủ nhật ông cũng đọc tờ
báo Tây Ban Nha mà ông mua trong thành phố hoặc tờ Herald của
New York ông mượn ở chỗ Falconbridge - và ông hấp tấp tìm trong đó
những tin tức từ châu Âu. Ôi trái tim già khốn khổ! Trên đảo canh này
và ở nửa bên kia bán cầu trái tim đó vẫn hướng về quê hương...

Đôi khi cũng xảy ra trường hợp, khi con thuyền hằng ngày chở thực

phẩm và nước ra cho ông cập bến vào hòn đảo nhỏ, từ trên tháp ông lần
xuống dưới để nói dăm ba câu với người lính gác tên John. Nhưng về
sau, rõ ràng là ông trở nên hoang dã. Ông thôi không đi vào thành phố,
không đọc báo chí và không xuống mạn đàm chính trị với John nữa.
Hàng mấy tuần liền trôi qua như vậy, không ai nhìn thấy ông và ông
cũng không nhìn thấy ai cả. Dấu hiệu duy nhất để biết ông còn sống là
sự biến mất của số thực phẩm để trên bờ và ánh sáng ngọn đèn biển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.