NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 130

May mà hầu hết thời gian tôi đều ở trong phòng dạy trẻ và phòng riêng. Hai
căn phòng này tiếp giáp nhau, đều ở một góc của ngôi nhà lớn.

“Sau khi tôi tới “Những cây sồi đỏ”, cuộc sống trong hai ngày đầu rất

yên tĩnh. Ngày thứ ba, bà Rucastle ăn sáng xong liền đi xuống nhà, thì thầm
gì đó với chồng.

- À, đúng rồi! - Ông ấy gật đầu đồng ý với vợ, rồi quay về phía tôi - Rất

cám ơn cô Hunter, vì cô đã cắt ngắn tóc theo sở thích của chúng tôi. Bây giờ
chúng ta sẽ thử xem cô mặc bộ váy áo màu xanh đậm có hợp hay không. Bộ
váy ấy đặt trên giường trong phòng cô. Nếu cô mặc nó thì chúng tôi sẽ rất
biết ơn cô đấy!

“Bộ váy đặt trên giường cho tôi mặc có màu xanh đậm đặc biệt. Nó được

dệt bằng loại vải cực tốt. Nhưng vừa nhìn, tôi biết ngay là quần áo cũ. Bộ
váy áo rất vừa với người tôi, dường như là được may theo số đo của tôi vậy.
Ông bà Rucastle thấy thế thì vui mừng quá mức, đến nỗi có phần khác
thường. Họ đang ngồi đợi tôi trong phòng khách. Phòng khách rất rộng,
chiếm cả nửa phía trước của căn nhà, với ba cửa sổ lớn. Họ yêu cầu tôi ngồi
lên chiếc ghế đặt sẵn ở gần cửa sổ giữa, quay lưng ra phía ngoài. Rồi ông
Rucastle vừa đi đi lại lại trong phòng khách vừa kể cho tôi nghe vô số những
chuyện khôi hài mà tôi chưa từng được biết. Các ông không thể tưởng tượng
được ông ấy hài hước thế nào đâu, tôi cười đau cả bụng. Nhưng bà Rucastle
lại thấy những chuyện đó chẳng có vẻ gì là hài hước, thậm chí còn không cả
cười. Bà ta chỉ ngồi im, đặt hai tay lên đầu gối, khuôn mặt vừa buồn rầu lại
vừa lo lắng. Khoảng một tiếng đồng hồ sau, ông Rucastle đột nhiên nói là đã
đến lúc tôi bắt đầu công việc trong ngày. Tôi thay váy áo và đến phòng dạy
trẻ tìm Edward.

“Hai ngày sau, cảnh đó lại diễn ra tương tự như vậy. Một lần nữa, tôi lại

thay váy áo, tới ngồi bên cửa sổ, nghe ông chủ kể những câu chuyện cười
bất tận. Rồi ông ấy đưa cho tôi một quyển tiểu thuyết có bìa màu vàng, khẽ
xoay chiếc ghế mà tôi đang ngồi sang bên cạnh một chút, để tôi khỏi che
khuất quyển sách. Ông ấy yêu cầu tôi đọc to lên cho mọi người cùng nghe.
Tôi đọc một trang bất kỳ trong quyển sách, được khoảng mười phút, thì
cũng như lần trước, đột nhiên ông ấy bảo tôi ngừng lại để thay quần áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.