NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 345

cùng về ngay vào buổi tối với cha.

- Đó có phải là thám tử Sherlock Holmes nổi tiếng không cha?
- Đúng đấy.
Đứa trẻ hướng cặp mắt đầy thăm dò nhìn chúng tôi, nhưng xem ra không

có vẻ gì thân thiện cả.

- Ngài Ferguson, đứa con nhỏ của ngài ở đâu? - Holmes hỏi - Chúng tôi

có thể nhìn cháu một lát không?

- Con bảo bà Mason bế em bé đến! - Ferguson nói.
Cậu thiếu niên ấy bước những bước quái dị, loạng choạng đi ra… Một

thoáng sau, cậu quay lại, đi theo là một người đàn bà vừa cao vừa gầy, bế
một đứa trẻ rất xinh đẹp, mắt đen láy, tóc hung hung. Ferguson hiển nhiên
rất yêu nó, vừa thấy đã vội ôm nó vào lòng vỗ về.

- Thật không thể hiểu nổi lại có người nhẫn tâm muốn hại nó! - Ông ta

vừa lẩm bẩm vừa cúi xuống nhìn vết sẹo nhỏ màu hồng trên cổ thiên sứ bé
bỏng của mình.

Chính trong giây phút đó, ánh mắt tôi vừa may đã nhắm đúng vào một

góc xa của căn phòng. Tôi phát hiện ra, Holmes cũng đang đặc biệt chăm
chú nhìn vào cái góc đó. Theo cái nhìn của anh, tôi chắc Holmes đang tập
trung vào chiếc cửa sổ bị che lấp. Sau khi ngó nhìn người cha và cậu thiếu
niên, anh liền mỉm cười, quay sang đứa trẻ. Trên cổ đứa trẻ còn có một vết
thương nhỏ. Anh không nói một lời, chỉ nhìn chăm chăm vào vết thương đó.
Cuối cùng, anh nắm lấy bàn tay bé nhỏ của nó đang huơ huơ trong không
khí.

- Tạm biệt bé ngoan! Khởi đầu cuộc sống của cháu thật kỳ lạ… - Rồi

Holmes kéo bà vú ra một góc, sốt sắng hỏi chuyện.

Tôi chỉ nghe được câu cuối cùng:
- Những lo lắng của bà sẽ lập tức được xóa bỏ ngay thôi!
Bà bảo mẫu bướng bỉnh, lầm lì bế đứa nhỏ đi ra.
- Bà Mason là người thế nào? - Holmes hỏi Ferguson.
- Tuy bề ngoài hơi thô nhưng bà ấy có một trái tim nhân hậu và rất yêu

đứa bé.

- Jack, cháu có thích bà bảo mẫu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.