NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 384

“… vết dao cắt và vết thương do đấm ở trên mặt làm chảy rất nhiều

máu. Nhưng, khi anh nhìn thấy khuôn mặt đó, khuôn mặt mà vì nó anh sẵn
sàng hy sinh cả tính mạng của mình, lại đang thản nhiên chứng kiến nỗi đau
và sự nhục nhã của anh, thì trái tim anh còn rỉ máu nhiều hơn thế. Anh
ngước mắt nhìn lên, còn cô ta lại nhếch cười tàn nhẫn. Không ngờ, cô còn
cười được! Cô ta cười trông giống như một con quỷ cái không tim. Ngay
trong giây phút ấy, tình yêu đã chết, chỉ còn duy nhất nỗi hận thù. Một người
đàn ông luôn phải sống vì một mục đích nào đó. Hỡi cô gái, nếu không phải
sống để được ôm em, thì tôi sẽ sống để hủy diệt em, báo thù em”.

- Câu cú thật lạ! Anh có thấy không, đang từ “anh” bỗng chuyển sang

“tôi”. Người viết đã quá xúc động, nên vào giây phút quan trọng đã tưởng
mình là nhân vật nam chính. - Holmes nói với vẻ hài hước.

- Chẳng ra sao cả! - Viên cảnh sát thờ ơ nói, rồi gấp tờ giấy vào trong

quyển sổ - Sao vậy? Ông phải đi à, ông Sherlock Holmes?

- Đã có một cảnh sát giỏi như ông rồi, thì tôi có ở đây cũng chẳng giúp

ích gì được. À, phải rồi, phu nhân Maberley, bà từng nói muốn đi du lịch
phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.