NHỮNG VỤ KỲ ÁN CỦA SHERLOCK HOLMES - Trang 51

vàng dùng bữa tối để kịp đi họp. Khi ra khỏi nhà, bà báo cho chồng biết là
sẽ không vắng mặt lâu. Theo lời khai của người xà ích, bà đến đón một cô
láng giềng trẻ tuổi tên là Morrison, rồi cả hai cùng đi. Buổi họp kéo dài bốn
mươi phút. Tới 9 giờ 15 phút, bà cho dừng xe, để cô gái xuống trước cửa và
về nhà.

“Ngôi biệt thự của đại tá có một căn phòng được dùng làm phòng khách

nhỏ, có cửa hướng ra ngoài đường. Từ bên ngoài, muốn vào căn phòng đó
phải qua một bãi cỏ tròn, đường kính 30m. Nó được ngăn cách với con
đường bằng một bức tường thấp, phía trên có lưới sắt. Bà đại tá đã vào nhà
qua ngả đó. Bà thắp đèn và gọi chuông sai cô hầu phòng đem tới một tách
trà: đó là điều trái với thói quen của bà. Ông đại tá ở lại trong phòng ăn; biết
vợ mình đã về nhà, ông đi sang phòng khách nhỏ gặp bà. Bác xà ích trông
thấy ông đi ngang qua gian tiền sảnh, rồi vào trong đó.

“Mười phút sau khi được lệnh, cô hầu phòng đem trà lên cho bà chủ. Cô

ngạc nhiên nghe ông chủ và bà chủ cãi nhau kịch liệt. Cô gõ cửa, không có
tiếng trả lời. Cô muốn mở cửa nhưng cửa đã bị khóa trong. Cô hối hả chạy
xuống bếp, báo với bà đầu bếp. Thế rồi hai người đàn bà cùng bác đánh xe
vào trong gian tiền sảnh, dỏng tai lên nghe họ cãi lộn. Cả ba người đều nhất
trí rằng họ chỉ nghe thấy có hai giọng nói: giọng của ông đại tá và của bà vợ.
Những câu của ông Barclay thì thô bạo, thất thanh, khiến người nghe không
sao hiểu được. Còn những câu nói của bà Barclay thì lại còn dữ dội hơn nữa.
Ba người giúp việc nghe rất rõ ràng: “Anh là một thằng hèn!”. Bà không
ngớt lặp đi lặp lại câu đó. Và bà còn nói: “Biết làm sao bây giờ? Hãy trả lại
tự do cho tôi! Không bao giờ tôi hít thở chung một bầu không khí với cái
hạng như ông! Đồ hèn!”. Bất chợt, người đàn ông hét lên một tiếng khủng
khiếp, rồi tiếp đó là tiếng người ngã vật, tiếng hét xé tai của bà chủ. Bác
đánh xe lao mình vào cánh cửa, cố làm bật tung nó ra. Bên trong, những
tiếng thét tiếp nối nhau. Người đánh xe không phá được cửa, và hai người
hầu gái lại quá lo sợ, nên chẳng giúp được gì. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong
đầu, bác bỏ ra ngoài đi vòng qua phía bãi cỏ; trên đó có một cánh cửa sổ sát
đất. Mở cửa sổ, bác xông vào trong phòng khách nhỏ. Bà chủ đã ngưng kêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.