NIẾP MÔN - Trang 152

dáng còn hào phóng hơn Niếp Ngân, giống như muốn tinh ranh hơn một
chút.

"Nhiều năm như vậy rồi, chỉ có gặp ông anh này mới mặc âu phục."

Niếp Nhân Quân lại nắm chặt áo khoát trên người mình, dường như có một
chút ẩn tình ở bên trong.

Niếp Tích liếc mắt nhìn ra ý đồ động tác của Niếp Nhân Quân, anh cũng

đã nhìn ra cái áo này vốn không phải của cha: "Là vì gặp đại ca, trước khi
trở về đặc biệt đi mua, thế nhưng cái này trên người phụ thân đại nhân mà
nói ý nghĩa trên dường như kém rất nhiều."

Niếp Nhân Quân thoải mái cười ha hả, hai tay khoát lên vai hai đứa con

trai: "Tích nhi bỏ tất cả mọi chuyện của bản thân, một mực đến giám sát
nhất cử nhất động của Niếp môn, mà còn ta một mực xử lý tất cả chuyện
của những người liên quan, cũng bỏ tất cả mọi việc, cả gia đình từ trên
xuống dưới cũng đều tại vì chuyện của con..."

Còn chưa nói xong, liền bị Niếp Ngân giơ tay cắt ngang, anh chỉ tay về

phía đám mây đen phía xa.

Niếp Nhân Quân ngẩng đầu lên một cái, lại nhìn đồng hồ đeo tay của

mình, đã qua gần mười phút, nhưng mây đen vẫn chưa bay đi, không có dấu
hiệu kéo tới, một điểm quan trong hơn là, gió nam vừa mới gào thét, bây
giờ rõ ràng có thể cảm nhận được sức gió yếu đi rất nhiều, hơn nữa đã
chuyển thành gió Tây Nam. Anh vừa nhìn lại, đoàn người ở cảng Mã Nhỉ
Tạp càng nhiều, hết mua lại bán, một cảnh phồn thịnh, tiếp theo, anh khinh
thường mà cười cười.

"Tôi nói, cha con hai người đang có ám hiệu gì vậy? Tôi đây cũng chảy

chung đồng máu với hai người đó, không thể chịu nổi mà!" Niếp Tích cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.