NIẾP MÔN - Trang 226

không ngại sao? Năm đó người phụ nữ mà cha yêu thương, lúc nằm trên
giường bởi vì hao tổn tâm lực, cha ở đâu? Năm đó trước lúc hấp hối, nắm
tay anh em chúng con, nói chúng con phải rời khỏi Niếp môn, cũng không
hề oán hận cha, lúc đó cha ở đâu?"

Sau một giây, áo anh liền bị Niếp Nhân Quân túm lấy, đôi đồng tử như

phun lửa, gắt gao mà nhìn vào mắt anh: "Tiểu tử thối, ngươi - câm miệng
cho ta!"

Niếp Ngân lạnh lùng cong môi, sau một giây, đẩy tay ông ra, không

nhanh không chậm mà sửa lại áo, từng cử động lộ ra vẻ lạnh lùng cùng tao
nhã. "Vài chục năm không gặp, lúc cha lần đầu tiên nói chuyện này với con,
con cũng không lập tức cự tuyệt cha, đây là con kính trọng cha, đừng khờ
dại cho rằng là con thỏa hiệp với dã tâm của cha."

"Dã tâm của ta? Đến lúc đó người ngồi trên ngôi vương là ngươi, hơn

một trăm xí nghiệp trên toàn thế giới đều do ngươi nắm giữ, toàn bộ mấy
trăm vạn hải tặc trên toàn thế giới đều do ngươi chỉ huy, ta làm tất cả
chuyện này đều là vì ngươi!" Niếp Nhân Quân đi vòng qua bàn đến trước
mặt Niếp Ngân, càng nói càng kích động, lời nói sắc bén, cứ thế thốt ra.

"Thế nhưng trong gia phả Niếp môn, có sự thay đổi người thừa kế trong

dòng tộc, đến lúc đó tên được xếp đầu tiên là cha." Niếp Ngân không né
tránh ánh mắt của ông, trái lại dùng ánh mắt rất thong dong mà nhìn lại ông.

"Chúng ta đều có được, có gì không ổn?" Niếp Nhân Quân nói tiếp.

"Cha lầm rồi, đây không phải điều con muốn!" Đôi mắt bình tĩnh của

Niếp Ngân chợt sắc bén như chim ưng, trong giọng nói bình tĩnh ẩn giấu
bão táp bên trong. Nói xong, anh xoay người đi đến cửa, mỗi một bước đi
trên sàn nhà đều phát ra âm thanh như cảnh cáo ở màng tai của Niếp Nhân
Quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.