NIẾP MÔN - Trang 225

Sắc mặt Niếp Ngân có chút thay đổi, ánh mắt lại trở nên nghiêm túc,

"Có phải chỉ cần là người con thích, phụ thân đại nhân đều có thể buông

tay?"

"Ngân nhi, con đem mũi nhọn chĩa vào cha của con!" Niếp Nhân Quân

đứng lên, sự tức giận lan ra toàn thân. "Đừng quên cô ta chỉ cần đứng ở bên
Niếp Nhân Thế thì trước sau cũng là kẻ địch của chúng ta."

"Cha, con hỏi lại một lần." Đôi mắt Niếp Ngân vẫn bình lặng như trước,

giọng nói cũng không biến sắc mà rất bình tĩnh, lần thứ hai lặp lại, "Có phải
chỉ cần là người con thích, cha có thể buông tay?"

Cả một thư phòng lớn như vậy, được lấy đầy bởi những quyển sách,

cũng không có cảm giác trống trải, nhưng những lời Niếp Ngân nói hình
như có tiếng vọng lại, bên tai hai người nhiều lần vọng lại, cho đến khi âm
thanh dần mất đi, trong phòng có một loại yên tĩnh, chỉ có thể nghe tiếng
nghiến răng "ken két" của Niếp Nhân Quân.

Cơn tức giận không được kiềm nén, mũi ông mở to ra, một tay dùng hết

sức đập lên bàn, âm thanh cực lớn, xé rách sự yên tĩnh trong phòng, hai ly
rượu cùng lúc ngã xuống, rượu đỏ tràn ra, giống như dòng máu đỏ nổi bật
trên mặt bàn làm bằng cây tử đàn, chậm rãi chảy xuống.

"Láo xược gì đó, con lẽ nào vẫn muốn đối đầu với cha cho đến chết

sao? Trong thế giới này lại còn có thể có một đứa con trai đối xử với cha
mình như vậy sao?"

Ánh mắt thâm thúy của Niếp Ngân xuất hiện một tia oán hận, nhưng chỉ

trong một cái chớp mắt lại bị che phủ bằng sự bình tĩnh như trước. "Cha
còn chưa đủ sao? Tranh chấp trong gia tộc, cha mất đi tất cả mọi thứ vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.