NIẾP MÔN - Trang 227

"Đứng lại! Ta cảnh cáo con đừng vì một nữ nhân mà trở nên ngu ngốc,

con nên biết rõ rằng một ngày nào đó Niếp Nhân Thế tìm ra cô ta thì sẽ có
hậu quả thế nào!"

"Trên thực tế, cô ấy đã bị Niếp Nhân Thế tìm ra rồi." Anh dừng bước,

không hề quay đầu chỉ quay lưng lại Niếp Nhân Quân mà nói, lại đủ để đem
tình thế cùng kế hoạch trong lòng nói ra: "Con sẽ nghe theo nguyện vọng
của mẹ, sẽ không hận cha. Lần này sẽ là lần cuối cùng con bước vào Niếp
môn, chỉ một lần này!"

Cánh cửa bị đóng lại, trong phòng chỉ còn lại một người là Niếp Nhân

Quân với một căn phòng đầy kích động.

Niếp Ngân vừa mới đi khỏi không đầy hai phút, cửa thư phòng lại vang

lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng.

"Vào đi."

Ngữ khí của Niếp Nhân Quân vô cùng không tốt, nổi đau vẫn ngấm dần

trong người ông, đau khổ đến từ chính những lời nói như dao đâm vào tim
của con trai, ông dù sao cũng không nghĩ tới con ông cuối cùng đồng ý ở lại
không phải vì ông là cha.

Cánh cửa bị Tần quản gia chậm rãi mở ra, ông cũng nhận ra bầu không

khí tức giận trong phòng, cho nên cũng không vào, chỉ hướng nữa người
vào, lựa từng lời mà nói: "Tiên sinh, cậu hai vừa gọi điện về nói chiều hôm
nay trở về."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.