NIẾP MÔN - Trang 233

Đại khái khoảng hai mươi phút, Niếp Nhân Thế dùng điều khiển từ xa

mở màn hình trong phòng phẫu thuật, ánh mắt mọi người đầu thay đổi,
ngoại trừ Mặc Di Nhiễm còn đang lặng lẽ mà đọc kinh.

Tiêu Tông sau khi nhìn thấy người trên băng ca cũng ngây ngẩn cả

người.

Từ trong dòng khí xuất hiện chính là vệ sĩ trong đại sảnh, vừa rồi còn là

bốn người thanh niên thế nào mà ngã trên mặt đất, rõ ràng là bị trọng
thương không cách nào đứng dậy, cả đám đang nổ lực đến hơi sức cuối
cùng. Mà quản gia La Sâm đang chỉnh lại quần áo trên người, cởi một nút
trên bộ âu phục, từ trong áo móc ra một khẩu súc lục màu trắng bạc, giơ
ngang ngực.

"Không biết, mặc dù không phải các ngươi làm, nhưng tất cả vì các

ngươi mà chết..." Sắc mặt Niếp Nhân Thế thay đổi chuyển hướng đến ba
người, toàn thân lộ vẻ gian ác, "Như vậy có tính là các ngươi giết không?"

"Nổ súng!" Giọng điệu Niếp Nhân Thế bình thản.

Trong màn hình, quản gia La Sâm từ trên mặt đất túm lấy một người,

họng súng đặt ở trên cổ hắn, "Đùng!" mau đỏ văng khắp nơi, người kia triệt
để bất động.

"A!" Lãnh Tang Thanh che tai thét lên đầy sợ hãi.

Giáo sư Tra Nhĩ lùi lại, đứng tại chỗ mà liều mạng hít thở, Tiêu Tông

thì đột nhiên trừng lớn hai mắt.

Niếp Nhân Thế thở dài: "Mỗi lần một người chết, các người đều có một

lần cơ hội lựa chọn, làm, hay không làm." Hắn chậm rãi đi đến trước mặt
Lãnh Tang Thanh, lấy tay sờ vào khuôn mặt trắng bệch của cô, "Cho nên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.