NIẾP MÔN - Trang 301

"Vì sao muốn hỏi mấy vấn đề này?” Lãnh Tang Thanh khó hiểu mà hỏi.

Niếp Tích nhún vai, vẻ mặt vô tội: "Có trời mới biết, tôi chỉ phụng

mệnh mà làm thôi."

Lãnh Tang Thanh trừng mắt, đắc ý cùng hả giận đều ở trong khóe mắt:

"Vậy chị sẽ nghiêm túc trả lời cho ngươi, chị rất thích ở đây."

Niếp Tích không mảy may để ý đến sự khêu khích của cô, trên mặt vẫn

là bộ dáng coi thường: "Vốn là chị, may mà cô nói trước với tôi, không thì
theo mặt mũi của cô, tôi cứ nghĩ có nên gọi cô là mợ không đấy." Nói xong,
anh hiên ngang mà mở cửa ra ngoài.

"Ngươi!" Lãnh Tang Thanh cắn chặt đôi môi hồng thuận của cô.

Lại một cái gối hướng về phía bóng lưng của Niếp Tích bay tới, nhưng

lại nện lên đầu Niếp Ngân vừa đẩy cửa đi vào, anh một tay dễ dàng bắt
được, mặt không chút thay đổi đi đến.

Tim Lãnh Tang Thanh lại đập nhanh một nhịp, gương mặt trong nháy

mắt ửng đỏ, dưới tình thế cấp bách, cô kéo chăn giấu mình bên trong, cuộn
mình trong một góc giường.

"Tích!" Niếp Ngân biểu hiện bất ngờ, nhưng cũng không hề ngạc nhiên,

liếc mắt nhìn Lãnh Tang Thanh dùng chăn che mình trên giường.

Niếp Tích hiển nhiên nhạy bén mà chú ý tới ánh mắt của anh, bất đắc dĩ

nắm chặt mũi, đi tới bên cạnh Lãnh Tang Thanh, vén mạnh chăn lên.

Một người quần áo chỉnh tề, tóc không rối, Lãnh Tang Thanh hoàn toàn

lộ ra trong mắt Niếp Ngân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.