NIẾP MÔN - Trang 331

"Cô ấy lánh sang chỗ khác, các ngươi không cần lo lắng." Nói xong,

ông húp một ngụm trâu hầm vào miệng, đắc ý nhìn hai người một chút,
nhất là Niếp Ngân.

"Điều kiện chỗ đó ra sao?" Niếp Tích buột miệng hỏi.

Niếp Nhân Quân ngẩng đầu nhìn lướt qua Niếp Tích, trong ánh mắt có

chút khó hiểu.

Ly rượu cầm trong tay Niếp Ngân hơi ngừng lại một chút, con mắt

không có dấu vết gì nhìn lướt qua Niếp Tích.

Niếp Tích thả lỏng biểu cảm trên mặt: "Tôi thấy Lãnh Tang Thanh là

một cô gái vừa mới khỏi bệnh, sợ cô ấy không được chăm sóc tốt, dù sao cô
ấy cũng đã liều mạng cứu đại ca."

"Cô ấy ở đó được đối xử như vua." Niếp Nhân Quân nhạt nhạt mở

miệng.

"Cha trước khi con hỏi vấn đề của chị dâu, cùng chuyện này có liên

quan sao? Cha thật không muốn để cho cô ấy ở Somalia lâu sao?" Niếp
Tích nhìn cha, trong mắt có một chút chờ mong.

Niếp Nhân Quân không nói gì, chỉ nhìn Niếp Ngân cười cười.

Niếp Ngân buông ly rượu trong tay xuống, bình tĩnh mà đáp lại ánh mắt

của cha: "Cha sẽ không hiểu lầm con cùng cô ấy có quan hệ gì chứ, loại
chuyện hoang đường này vẫn nên là sớm kết thúc đi."

Niếp Nhân Quân vẫn nhàn nhạt cười, bắt đầu di chuyển tô trâu hầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.