NIẾP MÔN - Trang 347

Anh cuối cùng cũng không giải thích rõ, thời gian qua dù cái chết ngay

trước mặt cũng không hề sợ hãi, nhưng trong chuyện này lại xuất hiện một
chút sợ sệt, chính anh cũng không biết tại sao.

"Vâng." Trong lòng Lãnh Tang Thanh cũng thở dài nhẹ nhõm, mặc dù

áo cưới thật sự rất đẹp, đôi giày thủy tinh kia như trong mơ, nhưng tất cả
mọi chuyện cũng giống như đôi giày thủy tinh kia, tới quá bất ngờ, bản thân
hoàn toàn không có cách nào chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Hai người một trái một phải mà đi vào biệt thự, đi tới phòng sách của

Niếp Nhân Quân.

Trong phòng sách, Niếp Nhân Quân ngồi trên ghế thâm trầm mà nhìn

bầu trời, một ly thủy tinh đế cao chứa đầy rượu đỏ, trong tay ông lắc lư.
Ruby đứng phía sau ông, dịu dàng như nước mà bóp vai cho ông.

"Con đã để Tích qua bên Niếp môn trước." Niếp Ngân không để ý đến

những người khác trong phòng, trực tiếp đi tới đối mặt với Niếp Nhân
Quân, ngồi ở trên ghế.

"Niếp bá bá!" Lãnh Tang Thanh lên tiếng chào hỏi, ngồi xuống bên

cạnh Niếp Ngân.

Niếp Nhân Quân nhìn thấy Lãnh Tang Thanh, liền tháo bỏ vẻ nặng nề

trên mặt xuống: "Thanh nhi, cơ thể con phục hồi thế nào rồi?" Ông ân cần
hỏi thăm.

"Đã tốt lên nhiều rồi." Lãnh Tang Thanh đáp.

Niếp Nhân Quân cười cười, sau đó đem ly rượu một hơi uống sạch:

"Tốt lắm, vậy ngày mai theo Niếp bá bá cùng đi tham dự tang lễ, không
thành vấn đề chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.