NIẾP MÔN - Trang 359

Niếp Ngân cũng không kháng cự lại, cánh tay kia quàng qua hông của

cô, gắt gao mà ôm lấy cô. Có trời mới biết vừa rồi trong lòng anh là cảm
giác gì, cho dù anh chết cũng không thừa nhận.

Hai người im lặng rất lâu ...

"Cô, hiểu được tình yêu sao?" Niếp Ngân suy nghĩ thật lâu, nhưng lại

hỏi một vấn đề như vậy. Vẻ mặt anh ngưng đọng, nhưng không lạnh lùng
như trước, ít nhất lúc này là như vậy.

Lãnh Tang Thanh nghe vậy ngẩn ra, sau đó than nhẹ: "Có lẽ thật sự

không hiểu đâu."

Hai người lần nữa im lặng...

"Nếu cái gì đó của cô bị người khác cướp đi, hơn nữa cô vĩnh viễn cũng

không có cách nào cướp về, cô sẽ đối xử với người đó như thế nào?" Niếp
Ngân dừng ở trước mặt, trong ánh mắt có một chút căm giận.

Lãnh Tang Thanh do dự một chút, vấn đề này khiến cô không hiểu ra

sao, chỉ có điều Niếp Ngân có ý của anh: "Đã không cướp về được, vậy hãy
coi như tặng cho đối phương đi, như vậy trong lòng sẽ dễ chịu hơn."

"Tặng? Thật đúng là chẳng khác nào tôi tặng cho hắn." Niếp Ngân nghĩ

tới đây, cảm thấy mặt mũi bản thân mất hết.

"Vậy cho cô cơ hội cướp lại món đồ đó, cô sẽ làm thế nào?" Niếp Ngân

tiếp tục hỏi.

Nhưng vào lúc này, cửa sân thượng vang lên tiếng gõ cửa, cắt ngang

cuộc nói chuyện của hai người, hai người đồng thời nhìn qua, dáng vẻ Tần
quản gia lại rất xấu hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.