NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 107

“Bạn bình thường, bạn bình thường thôi!” Thư Cầm vừa nói vừa vội

vàng vẫy tay, muốn chuồn nhanh cho xong. Bọn họ vừa dùng cơm tối,
không khí đang rất vui vẻ, mọi người đã uống không ít rượu, đến Chủ tịch
Hội đồng quản trị cũng bắt đầu có vẻ lơ mơ, nghe cô nói vậy, liền gọi cô lại
bảo: “Giám đốc Thư, dù là bạn bình thường cũng phải giới thiệu với chúng
tôi đã chứ, biết đâu ngày nào đó lại không bình thường nữa thì sao!”

Lãnh đạo lên tiếng khiến Thư Cầm cảm thấy khó xử, vốn chỉ định gọi

Nhiếp Vũ Thịnh giải nguy, nào ngờ lại đặt mình vào tình trạng tiến thoái
lưỡng nan thế này, cô biết tính khí của Nhiếp Vũ Thịnh, không dám nói linh
tinh, đành dùng ánh mắt cầu cứu anh.

Nhiếp Vũ Thịnh thấy tình cảnh như vậy cũng không thể không giải vây

cho Thư Cầm, đành phải lên tiếng chào hỏi: “Xin chào mọi người, tôi là bạn
của Thư Cầm, làm việc ở bệnh viện, tôi họ Nhiếp.”

“Là bác sĩ Nhiếp à!” Chủ tịch Hội đồng quản trị tươi cười rạng rỡ, bắt

tay anh: “Phó tổng giám đốc Vương của công ty chúng tôi là anh phẫu thuật
cho đúng không, chào anh, chào a quá!”

Nhiếp Vũ Thịnh nói: “Không có gì.”

“Đã đến rồi, hay là cùng đi chơi đi, chúng tôi đang định đi hát karaoke!”

“Thôi, cho tôi xin phép, chúng tôi còn có việc.”

Trong ánh mắt tươi cười khi chia tay của mọi người, hai người họ lên xe

đi khuất. Thư Cầm thở phào nhẹ nhõm: “Thật ngại quá, tôi cũng không ngờ
Chủ tịch Hội đồng quản trị lại nói câu đó.”

“Không sao, cô muốn đi đâu?”

“Buổi tối chỉ chăm chăm tiếp mấy vị lãnh đạo, ăn chưa no, anh ăn

chưa?”

“Ăn rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.