NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 136

“Vâng.”

“Khi trước chị có ký một bản thoả thuận, đồng ý cho phép công khai

thảo luận bệnh án của Tôn Bình nếu như vì mục đích giảng dạy và nghiên
cứu.”

“Vâng, đúng vậy.”

Đấy là hồi đó bác sỹ Lý làm giúp cô, bác sỹ Lý thấy cô dắt theo con nhỏ

thật đáng thương, nên bảo cô ký vào bản thoả thuận, nói rằng nếu các giáo
sư khi dạy học sử dụng đến bệnh án của Tôn Bình thì coi như đã được hội
chẩn, thông thường những loại bệnh án này sẽ cho ra một phương án điều
trị tốt nhất. Lúc đó cô đắn đo một lát rồi đồng ý, còn đưa cả kết quả chụp X-
quang động mạch vành cho bệnh viện, sau này chuyện bẵng đi, chẳng thấy
tăm hơi gì, cứ tưởng rằng chuyện này thế là xong, ai ngờ bệnh viện lại bỗng
dưng tới.

“Là thế này, bệnh viện chúng tôi sắp tiến hành một đề tài nghiên cứu

mới, lựa chon trường hợp của Tôn Bình làm thí nghiệm. Phiền chị đến bệnh
viện một chút, tình hình cụ thể sẽ do người phụ trách nhóm nghiên cứu của
chúng tôi giải thích với chị.”

“Cảm ơn!” Cô vô cùng biết ơn họ, dù sao đi nữa, đây cũng là một tia hi

vọng, “Cảm ơn các anh quá.”

“Không có gì. Phiền chị tới toà nhà C khu điều trị của bệnh viện chúng

tôi, là toà nhà mới màu trắng nằm ngay bên cạnh khu khám bệnh, tầng 30,
khoa Ngoại Tim mạch, khi nào chị đến, gọi điện thoại trực tiếp cho bác sĩ
Nhiếp Vũ Thịnh là được.”

Đàm Tĩnh ngơ ngẩn nhắc lại lần nữa: “Bác sĩ Nhiếp Vũ Thịnh ạ?”

CHƯƠNG 7

“Đúng vậy, phòng làm việc của bác sĩ Nhiếp ở ngay phòng thứ hai bên

trái hành lang, nếu tìm không thấy, chị cứ hỏi phòng trực y tá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.