NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 134

Tôn Chí Quân thoáng ngẩn người, đành buông tay cô ra. Đàm Tĩnh chợt

thấy rã rời, mấy ngày nay cô đã phải chịu đựng quá nhiều, không thể nhẫn
nhịn hơn được nữa: “Tôi lúc nào cũng phải nhìn sắc mặt người ta, lúc nào
cũng phải tìm cách kiếm tiền, vứt bỏ cả thể diện, đi cầu xin người nhà họ
Phùng để họ đừng kiện anh! Tôi đến bệnh viện bị người ta đuổi ra ngoài…
Tôi đưa tiền người ta cũng không thèm lấy… Tôi vất vả lắm mới cứu được
anh ra, rốt cuộc là vì sao chứ? Mấy năm nay anh không đưa cho tôi một
đồng nào, trong nhà cái gì cũng cần đến tiền, lần nào anh đi làm về, không
nợ tiền cờ bạc thì cũng say lướt khướt, Tôn Chí Quân, tôi không thể sống
thế này được nữa! Tôi không gom đủ tiền làm phẫu thuật cho con, bác sĩ
nói nó không sống nổi đến năm 10 tuổi, cuộc đời của tôi đã hết rồi, còn phải
giương mắt nhìn con chịu khổ… Tôi đã nghĩ hết mọi cách rồi… mà không
cứu được tính mạng Bình Bình… Tôi xin anh tha cho tôi đi, để tôi và con
sống thêm được vài năm…”

Tôn Chí Quân im lặng một lát rồi dường như có vẻ thoải mái hơn: “Nói

nghe đáng thương quá nhỉ, nói đi nói lại, chẳng qua là cô muốn li dị chứ
gì?”

“Chúng ta bây giờ ly dị hay không có gì khác nhau chứ?”

“Thế được rồi.” Tôn Chí Quân lạnh lùng cười, “Cô đi tìm gã họ Nhiếp

đó, lấy mười vạn tệ về đây, tôi ly hôn với cô.”

“Chuyện này không liên quan đến Nhiếp Vũ Thịnh.”

“Ai bảo chuyện này không liên quan đến Nhiếp Vũ Thịnh?” Tôn Chí

Quân lấy trong túi ra một gói thuốc lá nhàu nhĩ, rút ra một điếu châm lửa,
bộ dạng rất thong dong, “Cô không chịu đi nói với hắn, thì để tôi đi tìm hắn
vậy.”

Đàm Tĩnh gạt nước mắt nói: “Anh không chịu ly hôn thì thôi.”

“Đừng thế chứ, đã nói đến nước này rồi, chúng ta nói hết cho xong đi.”

VẻTôn Chí Quân hệt như con mèo vừa bắt được chuột, tuy cười cười nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.