NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 158

thích rõ với cô các chi tiết của phương án phẫu thuật. Thế nhưng, Đàm
Tĩnh, anh thực sự không muốn gặp lại người đàn bà này nữa.

Đàm Tĩnh nghe thấy Nhiếp Vũ Thịnh chấp nhận gặp mặt, trong lòng

cũng rất lo lắng, so với gọi điện thoại, thì trực tiếp gặp mặt Nhiếp Vũ Thịnh
khiến cô thấy khó xử hơn nhiều. Cô thực sự rất sợ, nhất là khi gặp mặt
Nhiếp Vũ Thịnh lần đầu tiên ở bệnh viện, giọng điệu khinh miệt của anh
đến giờ cô vẫn nhớ như in. Nhưng chuyện đã đến mức này, vì bệnh tật của
con, cho dù lại phải nghe anh sỉ nhục, cô cũng sẽ cắn răng chịu đựng.

Gọi điện xong, Đám Tĩnh liền đi làm, tới cửa hàng, đồng nghiệp đưa

cho cô một tờ giấy nhắn, nói: “Có người tìm cậu.”

Trên tờ giấy là một số điện thoại, Quản lý không hiểu sao hôm nay

không đến tổng công ty trình diện, cứ ở trong cửa hàng suốt. Thấy Quản lý
nhìn mình trừng trừng, Đàm Tĩnh không khỏi sợ hãi, thầm nghĩ không lẽ
anh ta đã biết chuyện mình nói với Giám đốc Thịnh, đúng là đã có kết quả
rồi ư? Nhưng nếu Quản lý không chuyển lên tổng công ty được, chắc hắn sẽ
tìm đủ mọi lý do để đuổi việc cô. Cô vừa nghĩ ngợi vừa đón lấy mẩu giấy,
rồi đi vào phòng thay đồ, đợi cô thay xong đi ra, chợt nghe Quản lý nói:
“Ngày nào cũng có điện thoại, không từ đồn công an thì từ bệnh viện gọi
tới, cô coi điện thoại ở cửa hàng là cái gì vậy? Điện thoại công cộng à? Đây
lại là ai gọi điện cho cô thế?”

Đàm Tĩnh thật thà đáp: “Tôi không biết.”

Quản lý trợn mắt nhìn cô, rồi quay người bỏ đi. Đàm Tĩnh vừa giao ban

với nhân viên thu ngân ca sáng xong, lại có người gọi: “Đàm Tĩnh, điện
thoại, là người sáng nay gọi cho

Quản lý tức giận đùng đùng nói: “Không được nghe! Cúp đi!”

Mọi người trong cửa hàng thấy anh ta nổi trận lôi đình, đều không dám

nói gì, Đàm Tĩnh tháo tạp dề ra nói: “Quản lý, chiều nay coi như tôi nghỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.