NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 212

Nhiếp Vũ Thịnh chạm lon với cô, hai người cùng uống một ngụm lớn.

Thư Cầm nói: “Tôi biết trong lòng anh đang buồn, bạn gái cũ của anh rốt
cuộc là người thế nào? Tôi phải hiểu thật rõ mới quyết định được có nên
chui xuống vũng bùn này cùng anh không?”

“Cô ấy lấy chồng, có con rồi.”

“Điều này khiến anh tuyệt vọng ư?”

Thấy Nhiếp Vũ Thịnh trầm mặc không đáp, Thư Cầm nói: “Vừa nhìn là

biết anh quá ngốc, quá ngây thơ. Năm ngoái bạn trai cũ của tôi kết hôn, anh
thấy tôi làm gì? Tôi send cho anh ta bức thư điện tử chúc mừng đám cưới,
còn gửi tặng cho món quà tân hôn. Đau lắm, đương nhiên là đau, nhưng đau
đến chết cũng phải ráng chịu. Người ta đâu có nghĩa vụ đợi anh cả đời?
Anh đợi người ta vì anh ngốc, anh tự nguyện đợi chứ người ta có bắt ép anh
đâu.”

“Tôi và cô ấy… cũng từng có con…”

Thư Cầm nhìn Nhiếp Vũ Thịnh đầy kinh ngạc, rõ ràng chưa uống được

mấy mà hai mắt anh đã đỏ ngầu, giọng nói cũng khàn hẳn đi.

“Bốn mươi tám ngày, bào thai còn rất nhỏ, siêu âm chưa chắc đã nhìn

thấy, phá rồi.”

Thư Cầm không nói gì, chỉ yên lặng lắng nghe.

“Khi cô ấy đi phá thai, tôi không hề biết gì hết, tôi còn đang xin học

bổng đi Mỹ cho cô ấy. Tôi nghĩ dù bố tôi không đồng ý thì bọn tôi sang Mỹ
kết hôn là xong.’

“Bố anh cho cô ấy tiền à?”

“Không.” Anh cúi đầu, tay bóp chặt vỏ lon, như kìm nén, “Nếu cô ấy

cầm tiền của bố tôi, tôi còn nghĩ là do bất đắc dĩ, vì áp lực từ bố tôi nên mới
rời xa tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.