NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 240

ngày nào cũng mất hơn nghìn tệ. Khi tớ và Bình Bình ra viện, tiền thuốc
thang cộng lại mất đến hơn hai vạn tệ, chút tiền tích góp được trước khi
cưới của anh ta đều tiêu hết cho tớ và Bình Bình. Hồi đó để cứu Bình Bình,
anh ta đã đi khắp nơi vay tiền… Mạng của tớ và Bình Bình đều do anh ta
cứu…”

“Ai dà, đó là điều nên làm mà. Vợ con mình lẽ nào anh ta không nên

nghĩ cách sao? Thế thì anh ta có còn là đàn ông nữa không?”

Đàm Tĩnh cúi đầu không nói gì nữa.

Vương Vũ Linh hậm hực: “Tại cậu quá mềm lòng. Dù hồi đầu anh ta

tốt, nhưng mấy năm nay anh ta có trách nhiệm gì với cậu, với Bình Bình
không? Chưa bao giờ quan tâm đến vợ con, cả ngày chỉ biết cờ bạc rượu
chè, thua thì về nhà đòi tiền cậu. Cứ cho là cậu nợ anh ta chăng nữa thì
cũng đã trả hết lâu rồi.”

Đàm Tĩnh vẫn không lên tiếng. Có lẽ món nợ tiền bạc cô đã trả hết,

nhưng có những món nợ mãi mãi không bao giờ trả được.

Ăn xong dưa hấu, Vương Vũ Linh mang ra một tập chứng từ, bảo là

muốn báo cáo lại tình hình cửa hàng, Đàm Tĩnh hơi ngại, nói: “Hai cậu cứ
làm là được rồi, không cần phải nói với tớ.”

“Tiền bạc phân minh, ái tình sòng phẳng. Cậu đầu tư hơn một vạn, nói

thế nào cũng là cổ đông. Giờ sắp trang trí xong rồi, đương nhiên phải báo
cáo với cậu.” Vương Vũ Linh cẩn thận tính từng khoản cho cô nghe, tiền
thuê nhà, tiền trang trí, tiền mua thiết bị, rồi tiền đầu tư sau khi chính thức
đi vào hoạt động.

Tổng số tiền cũng rất đáng giật mình, Vương Vũ Linh nói: “Số tiền bọn

tôi có cộng với hơn một vạn của cậu đã dùng hết rồi, không còn thừa đồng
nào cả. Nhưng đi vào hoạt động là được rồi, bắt đầu hoạt động thì sẽ có vốn
lưu động. Nếu nửa cuối năm làm ăn tốt thì trước Tết có thể chia lợi nhuận
rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.