NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 286

“Lại vừa ra khỏi phòng mổ à? Bác sĩ Nhiếp, cứ thế không được đâu, anh

đâu phải siêu nhân, đừng ép mình quá chứ!”

“Anh biết rồi.”

“Không nói với anh nữa, em đến bãi đỗ xe rồi, anh mau qua đây đi.”

Nhiếp Vũ Thịnh ra bãi đỗ xe đón Thư Cầm, cầm lấy chiếc hộp giữ nhiệt

trong tay cô, rồi cúi đâu đi xăm xăm, không nói lời nào. Thư Cầm trò
chuyện với anh, anh cũng không để ý. Thư Cầm liền hỏi: “Hôm nay anh sao
vậy?”

“Không có gì, anh chỉ mệt thôi.”

“Bình thường anh có mệt cũng không lơ đễnh như thế.”

Anh đành viện cớ: “Hôm nay anh bị Chủ nhiệm mắng, lát gặp bố anh

đừng nhắc đến chuyện này, nếu không ông lại nói làm ở viện kiếm được
mấy đồng mà toàn bị mắng.”

“Tại sao Chủ nhiệm lại mắng anh? Anh mắc lỗi khi mổ

“Không. Chuyện công việc, có nói em cũng không hiểu đâu.”

Thư Cầm cười nói: “Xem ra bạn gái không được đãi ngộ tốt như tri kỷ

rồi. Trước đây chuyện gì anh cũng nói với em, vậy mà giờ mới hỏi nhiều
một chút, anh đã thấy phiền.”

Nhiếp Vũ Thịnh không đáp, chỉ im lặng bước đi. Thư Cầm nghĩ bụng,

xem ra Chủ nhiệm đã mắng anh nặng lời lắm, bình thường đùa như vậy anh
sẽ lên tiếng giải thích làm gì có chuyện đó, nhưng hôm nay dường như anh
chẳng muốn nói gì, cứ ngơ ngẩn thất thần.

Hai người đến phòng bệnh của ông Nhiếp Đông Viễn, lại không thấy

người đâu cả. Thì ra đứa trẻ bị ngã trong công trường đã vượt qua cơn nguy
hiểm, tỉnh lại rồi. Ông Nhiếp Đông Viễn đến ICU, nói là muốn thăm đứa trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.