NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 507

lãnh đạo chưa?”

Nhiếp Vũ Thịnh nói: “Lúc bố tôi xảy ra chuyện, Tổng giám đốc Phác đã

bày tỏ thái độ sẵn sàng dùng cổ phần của Ban lãnh đạo để thế chấp vay
ngân hàng.”

Thịnh Phương Đình im lặng một lát rồi nói: “Thời thế thay đổi, mọi

chuyện đều có thể thay đổi.”

Nhiếp Vũ Thịnh ngớ người, anh chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này. Mấy

ngày nay, anh nghiễm nhiên cho rằng, Ban lãnh đạo chắc cũng giống như
mình, sẵn sàng hy sinh tất cả để cứu Đỗng Viễn ra khỏi tình thế nguy cấp.
Nhưng anh hiểu câu nói của Thịnh Phương Đình, lúc trước Phác Ngọc
Thành đồng ý thế chấp cổ phần, vì ông Nhiếp Đông Viễn mới chỉ bị tố cáo
có hành vi giao dịch ngầm, c bây giờ ông đang nằm trong phòng Chăm sóc
đặc biệt, mất hết ý thức, hy vọng tỉnh lại đã vô cùng mong manh.

Nhiếp Vũ Thịnh lòng đầy tâm sự, sau khi lên xe, di động reo chuông hai

lần anh cũng không nghe thấy. Tài xế phải nhắc anh: “Anh Nhiếp, anh có
điện thoại kìa.”

Nhiếp Vũ Thịnh nhìn di động, là số từ bệnh viện gọi đến, mấy hôm nay

anh quá bận, không còn bụng dạ nào để ý đến công việc của bệnh viện nữa,
thầm nghĩ nếu không phải chuyện gì khẩn cấp, chắc bên đó cũng không tìm
mình làm gì, nên anh thấp thỏm bắt máy. Hóa ra là bác sĩ Đồng, vừa lên
tiếng đã hỏi một câu chẳng đâu vào đâu: “Cậu Nhiếp à, cậu đã xem tin thời
sự chưa?”

“Cái gì cơ?” Giữa lúc nước sôi lửa bỏng, Nhiếp Vũ Thịnh tưởng đại sư

huynh gọi điện đến an ủi mình, liền đáp: “Xem rồi, tin tức tài chính hằng
ngày tôi đều xem cả, yên tâm đi, tôi không sao.”

“Không phải, bệnh nhân giường số 41 làm phẫu thuật theo chương trình

CM ấy, cậu nhớ không? Bây giờ người ta chết rồi, người nhà liền đến làm
ầm lên, nói rằng bệnh viện chúng ta xử lý không ổn thỏa, là sự cố y tế, còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.