NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 577

Đàm Tĩnh đưa bút, Tôn Chí Quân loằng ngoằng ký tên mình lên đó, rồi

bảo: “Hôm nay trời đẹp, chúng ta cùng ra sở Dân chính làm thủ tục ly hôn
luôn đi.”

Đàm Tĩnh không ngờ anh ta lại dễ chịu đến vậy, bèn cùng anh ta đến sở

Dân chính. Tại đây, cô thấy người kết hôn thì nhiều, còn ly hôn lại chẳng có
ai. Đàm Tĩnh không ngờ chuyện ly hôn lại dễ dàng đến thế, người ta chỉ hỏi
vài câu, hai bên ký tên, nộp lệ phí rồi lĩnh mỗi người một tờ giấy chứng
nhận ly hôn.

Bước chân ra khỏi sở Dân chính, Đàm Tĩnh vẫn còn ngẩn ngơ. Dưới

ánh nắng chói chang, xe cộ và người đi lại trên phố đông như mắc cửi, Tôn
Chí Quân nói: “May mà em chuyển hộ khẩu đến đây rồi, nếu không chúng
ta không thể ly hôn được.”

Đàm Tĩnh không nói gì, sau khi bỏ dở đại học, hộ khẩu của cô vẫn để

trong trường, vừa qua Nhiếp Vũ Thịnh mới giúp cô chuyển hộ khẩu đến
đây, để tiện cho con đi học sau này. Tôn Bình phẫu thuật tim xong sẽ có thể
đăng ký đi học được ngay. Nhiếp Vũ Thịnh là người đặc biệt chu đáo trong
những chuyện như vậy, anh sợ con theo hộ khẩu của mình sẽ khiến cô
không vui, vì vậy mới tìm người giúp đỡ làm thủ tục nhập hộ khẩu cho cô
đến đây. Không ngờ hôm nay sở Dân chính hỏi đến, nếu không phải hộ
khẩu bản địa, thì phải về địa phương nơi có hộ khẩu thường trú để làm thủ
tục, cho nên Tôn Chí Quân mới nói vậy.

Đàm Tĩnh quyết tâm lấy mấy vạn tệ trong túi ra, bảo Tôn Chí Quân:

“Anh Tôn này, số tiền này anh cứ cầm lấy đi, cảm ơn anh bao năm qua đã
chăm sóc mẹ con em. Còn nữa, cảm ơn anh đã cho Bình Bình một mái
nhà.”

Tôn Chí Quân từ chối: “Anh không lấy!”

Đàm Tĩnh cố dúi vào tay Tôn Chí Quân, nói: “Lúc đó em vừa mới sinh

Bình Bình, anh đã vay giúp em không ít tiền để chữa trị cho con, từ đó đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.