NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 59

gửi trong thành phố nhưng cũng phải lòng vòng mãi mới tới nơi được, chắc
phải mất vài ngày, chi bằng chúng ta gửi email đi.”

Tuy Quản lý hay lên mạng chat, nhưng chưa gửi email bao giờ, lại đến

lượt Đàm Tĩnh phụ trách hết. Bao nhiêu năm không dùng máy tính, nhưng
vừa mở trang email miễn phí ra, cô đã thoăn thoắt nhập một cái tên tài
khoản, có điều mới nhập được một nửa, cô chợt ngây người ra. Vương Vũ
Linh thấy cô ngẩn người, liền hỏi: “Sao vậy?”

“Không có gì. Cô nhanh chóng xóa dòng tên tài khoản đi, rồi quay trở

lại trang chủ đăng ký bừa một tài khoản mới, sau đó gửi thư vào hòm thư
người quản lý khu vực của cửa hàng họ.

Thấy mọi chuyện hết sức trôi chảy, Quản lý cảm kích nói với Đàm

Tĩnh: “Cảm ơn nhé! Không ngờ cửa hàng chúng ta lại có một nhân tài như
cô.

Đàm Tĩnh cười nói: “Có gì đâu ạ, hơn nữa chuyện hôm nay rõ ràng là

bà khách đó sai, Quản lý cũng vì nói giúp chúng tôi nên mới phải viết tường
trình mà.”

Họ ra khỏi quán net thì đã rất muộn. Tôn Bình đã ngủ từ lâu, trong lúc

Đàm Tĩnh dịch bản tường trình, Vương Vũ Linh bế con hộ cô. Bây giờ
cũng đã hết tàu điện ngầm, nhà Vương Vũ Linh lại ở gần, nên cô đề nghị
với Đàm Tĩnh: “Hay là cậu và Bình Bình qua nhà tớ ngủ tạm một đêm cho
xong đi, ngày mai còn phải làm ca sáng nữa.”

Đàm Tĩnh phải một mình bế con, vừa mệt vừa buồn ngủ. Thầm nghĩ

nếu về nhà mà Tôn Chí Quân làm đêm thì còn đỡ, lỡ như anh ta ở nhà, thế
nào cũng lại cãi nhau, hơn nữa hôm nay cô đã quá mệt, không muốn ôm
con ngồi xe buýt nữa, bèn gật đầu đồng ý.

Vương Vũ Linh thuê nhà chung với một người cùng quê, trong nhà vô

cùng bừa bãi, Đàm Tĩnh nhìn không quen, liền tiện tay thu dọn. Vương Vũ
Linh nói: “Cái cậu này, đúng là đảm đang quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.