NỢ EM MỘT ĐỜI HẠNH PHÚC - Trang 600

“Con có chút việc phải xử lý mẹ

“Con đã đi bệnh viện thăm ông ấy chưa?”

“Ông ta là ai hả mẹ?”

“Con đã đạt được tất cả những gì con muốn, không tới trước giường

bệnh của ông ấy để ra oai thì đâu giống tính cách của con.”

“Ra oai với một người đã mất hết tri giác thì có gì thích thú chứ?”

Bà Thịnh Mỹ khẽ cười: “Thật ra con rất giống bố con, tại sao hai bố con

không chịu thừa nhận nhỉ, ở trên đời này, có điều gì thật sự quan trọng với
hai người không?”

“Mẹ, ông ta không phải là bố con!”

“Bất kể con có thừa nhận hay không, đó vẫn là người cho con một sinh

mệnh. Năm đó khi con ốm, mẹ đã gọi điện cho ông ấy, ông ấy không chút
do dự, lao đến ngay lập tức, hy vọng có thể cứu được con. Sau khi con phẫu
thuật xong, mẹ rất biết ơn ông ấy, bởi ông ấy đã bảo một người con khác
của mình hiến tủy cho con, cứu sống con. Nhưng ông ấy lại nói, ông ấy đã
nợ con rất nhiều, vì vậy ông ấy chỉ hy vọng trong thời gian ông ấy còn
sống, nếu con biết được tất cả, thì đừng hận ông ấy.”

“Con không hận ông ấy.”

“Ông ấy từng nói sẽ để lại cho con thứ gì đó trong két an toàn ở ngân

hàng, còn bảo nếu ông ấy gặp điều gì bất trắc thì luật sư sẽ chuyển nó cho
con.”

“Con không đi xem mấy thứ đó đâu.”

Bà Thịnh Mỹ chậm rãi nói: “Chẳng lẽ con lại nhát gan đến thế, không

có cả dũng khí đến ngân hàng xem thử một lần sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.