NỢ TÌNH - Trang 132

- Chúng ta sẽ kết hôn càng nhanh càng tốt - Anh nói - Nhưng anh có thể
hứa với em: Người mẹ nuôi của anh sẽ không biết gì cả.
Poirot kéo bà Zélie đi ra xa và hỏi:
- Bà không phiền lòng khi tôi khám phá ra vụ này và tới yêu cầu bà đến đây
để nói rõ sự thật chứ?
- Không, ông đã làm việc tốt. Vì những người trẻ tuổi kia đang yêu nhau.
Họ đã biết và họ sẽ hạnh phúc.
Người đàn bà trẻ ngừng lời trước khi nói thêm:
- Tại đây, nơi chúng ta đang đứng đây, hai con người đã yêu nhau và đã
chết. Tôi không biết ông Alistair có sai lầm khi làm việc này không, nhưng
tôi không chê trách ông ấy.
- Bà vẫn còn yêu ông ấy phải không?
- Vâng. Tôi yêu ông ấy từ ngày tôi tới Overcliffe. Tôi rất yêu ông. Tôi
không tin là ông không biết điều đó. Nhưng ông đã tin tưởng và trìu mến
tôi. Tôi, tôi yêu cả hai: ông ấy và bà Molly.
- Có một điều tôi muốn hỏi bà: ông ấy yêu cả hai chị em, phải không?
- Nói cho cùng thì ông ấy yêu cả hai, vâng. Do đó tại sao, cũng như Molly,
ông ấy muốn cứu người chị vợ. Ai là người mà ông yêu nhất? Tôi không
biết và không bao giờ tôi có thể biết được.
Poirot nhìn bà Zélie một lát, sau đó đi tới gặp bà Oliver.
- Bây giờ chúng ta phải trở về Londres thôi - ông nói - Trở về với công việc
hàng ngày, quên đi những tấn thảm kịch và những hành động của con tim.
- Những con voi nhớ lâu - Bà Oliver nói - Nhưng chúng ta là con người và,
may thay, con người thường hay quên.


HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.