NỢ TÌNH - Trang 129

biết công việc mình làm, anh Alistair. Anh không nên để chị ấy gánh những
hậu quả việc này. Chị ấy không có trách nhiệm. Chị ấy không bao giờ biết
mình làm những gì. Đây là ngoài ý muốn của chị ấy. Anh cần hứa với em,
Alistair. Em sắp chết. Không, không còn thời gian để đi gọi bác sĩ nữa đâu.
Và ông ta cũng sẽ chẳng giúp gì được cho em đâu. Em đã mất quá nhiều
máu và em không sống được lâu nữa. Em biết cái đó. Nhưng anh hãy hứa,
hãy hứa là anh sẽ cứu chị ấy. Hãy hứa là không để người ta xét xử chị ấy,
không để chị ấy chết rũ trong nhà tù vì tội giết người. Anh hãy giấu em vào
một nơi nào đó để người ta không thấy xác em. Em xin anh, đây là lần cuối
cùng. Em yêu anh nhất trên đời này. Anh hãy thề đi. Cả cô nữa, Zélie. Tôi
biết cô yêu các con tôi như tôi yêu chúng nó. Cô rất tốt với gia đình tôi.
Cần phải cứu Dolly khốn khổ. Tôi van xin cả hai người. Cần phải cứu chị
ấy...".
Bà Maurat ngừng lời, nước mắt rơi lã chã .
- Sau đó hai người làm gì? - Poirot hỏi.
- Bà Ravenscroft qua đời sau khi nói câu cuối cùng như tôi vừa thuật lại.
Tôi giúp ông Alistair mang bà vào một hốc núi. Ông Alistair bảo tôi: "Tôi
đã hứa. Tôi phải giữ lời. Nhưng tôi không biết phải làm gì để cứu Dolly".
Cuối cùng chúng tôi trở về nhà. Bà Dolly vẫn ngồi đấy. Bà như chết vì sợ
hãi cùng lúc với sự hài lòng khủng khiếp. "Tôi vẫn biết rõ”, bà ta bảo
chúng tôi, “Molly là hiện thân của cái xấu. Cô ta đã chiếm Alistair của tôi.
Tôi đã thuộc về anh ta, nhưng cô ta đã lật ngược lại và kết hôn với anh. Tôi
đã biết là sẽ có ngày tôi trả mối thù này. Nhưng bây giờ thì tôi sợ. Người ta
sẽ làm gì tôi? Người ta sẽ giam tôi một lần nữa ư? Anh không được để
người ta giam em, anh Alistair! Hay là cảnh sát sẽ bắt em về tội giết người?
Nhưng đây không phải là giết người. Em không thể làm khác được. Có
những lúc em cần phải làm một cái gì đó, em không hiểu tại sao. Em muốn
nhìn thấy máu, anh hiểu không? Máu của cô ta. Tôi biết là cô ta đã chết.
Tôi hy vọng là các người không tìm ra cô ta ngay sau đó. Người ta sẽ nói
đây là một tai nạn. Đơn giản là cô ta ngã từ mỏm núi xuống... "
- Thật là một câu chuyện khủng khiếp - Desmond nói.
- Phải - Célia lẩm bẩm - Và bây giờ em mới biết rõ. Sau đó cô ta làm gì, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.