NỢ TÌNH - Trang 17

Agatha Christie

Nợ Tình

Dịch giả: KHƯƠNG DUY

CHƯƠNG II

NƠI MÀ LẦN ĐẦU TIÊN NGƯỜI TA NÓI ĐẾN NHỮNG CON VOI

Không tìm thấy Hercule Poirot ở nhà, bà Oliver phải cầu cứu máy điện
thoại.
- Chiều nay ông có mặt ở nhà không? - Bà hỏi ông mà không có lời mở đầu
nào cả.
Những ngón tay bà đập đập một cách sốt ruột trên mặt bàn đặt máy nói.
- Tôi đang nói chuyện với ai đây ạ?
- Ariane Oliver - Bà trả lời. Ngạc nhiên sao người bạn lại không nhận ra
giọng nói của mình.
- Phải, chiều nay tôi ở nhà. Có nghĩa là tôi sẽ được đón tiếp bà tới thăm.
- Thật đáng mến khi ông hình dung sự việc dưới góc độ ấy, vì tôi không tin
chắc cuộc viếng thăm này có dễ chịu hay không.
- Bao giờ tôi cũng dễ chịu khi được gặp bà, bà thân mến.
- Có thể, nhưng lần này tôi đến để quấy rầy ông. Tôi muốn ông cho ý kiến
về một vấn đề đang làm tôi phiền lòng.
- Tôi bao giờ cũng sẵn sàng góp ý kiến với mọi người - Nhà thám tủ trả lời
sau khi sự khiêm tốn không phải là đặc tính nổi bật của ông.
- Đã xảy ra một sự việc làm tôi lo ngại mà tôi không biết giải quyết ra sao
cả.
- Này, bà bạn thân mến, tôi rất vui lòng gặp lại bà.
- Vào lúc mấy giờ thì thuận tiện cho ông?
- Bà có muốn chúng ta hẹn nhau lúc chín giờ không? Chúng ta sẽ dùng cà-
phê, ít nhất là si-rô lựu hoặc si-rô đào mà bà vẫn thích. À không, tôi nhớ là
bà không thích các thứ đó.
Đặt máy xuống, Poirot quay sang Georges, người giúp việc trung thành của
mình:
- Anh bạn, chiều nay chúng ta sẽ tiếp bà Oliver. Cần có cà-phê, tôi cho là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.