NỢ TÌNH - Trang 23

quan trọng như thế nào. Suy nghĩ, tôi thấy những người khác có thể giúp
vào việc làm của chúng ta. Nhưng liệu họ có nhớ không?
- Vừa rồi tôi nghĩ đến những con voi.
- Những con voi ư?
Poirot một lần nữa tự nhủ bà Oliver là người kỳ lại nhất trong những người
phụ nữ.
- Chính là trong bữa tiệc tôi đã nghĩ đến những con voi và sau đó tôi đã
luôn nghĩ đến chúng - Bà Oliver nói tiếp.
- Vì lý do gì? - Poirot bực mình hỏi lại.
- Thực ra tôi nghĩ đến những chiếc răng. Ông biết là khi ăn một món gì, nếu
có răng giả, thì người ta phải cẩn thận. Người ta phải nghĩ xem mình có
dùng được không và phải đề phòng như thế nào.
- Tôi hiểu - Poirot thở dài nói.
- Sau đó tôi nghĩ đến hàm răng của con người. Bằng xương nên chúng
không được tốt so với răng của loài chó bằng ngà. Sau rốt tôi nghĩ đến các
loài động vật khoẻ như hải cẩu chẳng hạn. Cuối cùng tôi nghĩ đến những
con voi có đôi ngà rất lớn.
Poirot vẫn chưa hiểu người đang nói chuyện với mình sẽ đưa câu chuyện
tới đâu.
- Thế là tôi đi đến kết luận rằng chúng ta phải tìm những người giống
những con voi. Vì những con voi, như người ta nói, không bao giờ quên.
- Đúng là tôi có nghe nói như vậy.
- Những con voi không bao giờ quên - Bà Oliver nhắc lại - Hẳn là ông còn
nhớ câu chuyện một người thợ may một hôm châm kim vào vòi một con
voi. Lần gặp gỡ sau con vật đã ngậm nước trong miệng phun vào kẻ thù của
mình. Đã qua rất nhiều năm nhưng con voi vẫn không quên. Thế đấy, cái
việc tôi phải làm là tìm ra một vài con voi.
- Tôi không hiểu bà muốn nói gì. Bà xếp ai vào những con voi. Nghe bà nói
người ta cho rằng bà sẽ tới vườn bách thú.
- Không phải như vậy. Nhưng cũng có những người có trí nhớ như những
con vật có bộ da dày ấy. Thường là người ta nhớ những sự việc lạ lùng. Có
những sự việc mà tôi không bao giờ quên. Ví dụ ngày sinh lần thứ năm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.