NỢ TÌNH - Trang 46

Agatha Christie

Nợ Tình

Dịch giả: KHƯƠNG DUY

CHƯƠNG IV

NHỮNG KỶ NIỆM CỦA MỘT BÀ BẠN CŨ

Khi bà Oliver trở về nhà thì gặp cô Livingstone đang đứng đợi.
- Thưa bà có hai cú điện thoại - Cô báo tin.
- Thế ư?
- Một là của nhà hàng Crichton và Smith. Họ muốn biết là bà ưa dùng loại
nhung màu nâu hay màu xanh.
- Tôi chưa quyết định loại màu nào. Ngày mai cô nhớ nhắc tôi việc này.
Chưa gấp lắm.
- Một nữa là của một người nước ngoài. Một ông Hercule Poirot nào đó.
- Ông ấy muốn gì?
- Ông ta hỏi bà có thể tới gặp ông vào chiều nay không.
- Tuyệt đối không thể được. Báo tin lại cho ông ấy rằng tôi không rỗi một
phút nào. Tôi sắp phải đi đây. Ông ấy có nói số điện thoại không?
- Có thưa bà.
- Như vậy là tốt. Cô không phải tìm trong danh bạ điện thoại nữa. Nói với
ông ấy rằng tôi xin lỗi, không thể tới gặp ông vào chiều nay được vì tôi
đang đi tìm một con voi.
- Tôi nghe không rõ.
- Nói là tôi đang đi tìm một con voi.
- À! Vâng, thưa bà.
Cô Livingstone nhìn bà Oliver, tự hỏi mình có sai khi nghĩ bà là một nhà
văn có tài nhưng nhiều lúc cũng gàn dở?
- Tôi chưa bao giờ đi săn voi cả - bà Oliver nói rõ hơn - Nhưng tôi phải
thừa nhận đây là một môn thể thao hấp dẫn.
Bà đi vào phòng khách và mở quyển sổ đầu tiên bắt gặp trên bàn. Hầu hết
sổ sách đều cũ nát vì bà giữ gìn không cẩn thận khi tìm một địa chỉ nào đó.
Ta phải bắt đầu làm việc, bà tự nhủ, và ta tin rằng Julia chưa đến nỗi lú lẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.