NO.6 TẬP 3 - Trang 57

"Cháu họ bác kể môi trường sống ở đó như địa ngục vậy, vừa rách nát

vừa tồi tàn, hoàn toàn khác với chỗ này. Không riêng gì lũ trẻ, ngay cả
chúng ta cũng phải biết ơn khi được sống tại No.6. Bác thường dạy lũ cháu
nhỏ rằng so với người ở West Block, các cháu quả thật đã rất hạnh phúc
rồi."

West Block, nơi vừa rách nát vừa tồi tàn.

Karan nhắm nghiền mắt lại, trong đầu hiện lên dòng chữ mà Shion

viết. Chỉ là một dòng chữ viết vội với thói quen viết nghiêng sang bên phải.

Mẹ, con xin lỗi. Con vẫn còn sống.

Con chữ hoạt bát, nét chữ tươi trẻ tràn trề sinh lực Con trai mình đang

ở West Block, vẫn đầy sức sống. Hiện tại, ngay lúc này đây, con mình vẫn
đang sống.

"Cháu sao vậy?"

Nghe tiếng bà lão, Karan mở mắt ra.

"Không khỏe à? Có cần bác gọi đến bệnh viện giúp cháu không?"

Karan chậm rãi lác đầu.

"Cháu không nghĩ thế."

"Hả? Gì cơ?"

"Cháu không cho rằng West Block là nơi vừa rách nát vừa tồi tàn."

"Cháu đang nói gì..."

"Vả lại..."

Cháu cũng không cho rằng thành phố này là vườn địa đàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.